Đến phòng anh liền thả cô xuống, thấy bản thân được anh thả ra cô nhanh chân chạy vào phòng tắm để tắm rửa lại một lần nữa.
Còn anh nhìn bóng lưng chạy của cô không ngừng chế giễu bản thân mình từ khi nào lại dễ dàng mất khống chế như vậy.
Khi hôn cô ở bồn tắm, anh cảm nhận được thứ mềm mại đàn hồi của cô cứ ma xát vào lòng ngực anh, làm cho anh rất khó chịu, nếu anh không kiềm chế được e rằng bản thân đã ăn sạch cô ở đó rồi.
Còn cô ở trong cầu tắm không ngừng vỗ mặt bản thân, phải làm cho bản thân tỉnh táo mới được, khi nhớ lại nụ hôn mãnh liệt đó mặt cô không ngừng đỏ lên.
Cô không biết phải đối mặt với anh thế nào nữa, lấy hết can đảm thì cô mới bước ra khỏi phòng tắm, vừa bước ra đã thấy anh ăn mặc chỉnh chu rồi, mặt cô vẫn còn đỏ, cô xấu hổ nhanh chân bước lên giường nhắm mắt ngủ.
Anh thấy biểu hiện của cô liền không nhịn được mà mỉm cười, anh làm việc một chút liền leo lên giường ôm cô ngủ.
Anh nghĩ cô đã ngủ rồi nhưng khi vừa ôm cô lại, thì cơ thể cô lại run nhẹ.
" Còn thức?"
Cô giả vờ không nghe thấy mà tiếp tục nhắm mắt lại, anh thấy mí mắt cô run run, mỉm cười một cái rồi thì thầm vào tai cô.
" Không trả lời tôi liền hôn em cho đến khi em không thở được thì thôi"
" A.
.
anh không được hôn" * lấy tay bịt miệng lại theo phản ứng*
"Trêu em thôi mau ngủ đi mai tôi đưa em đi tham quan!"
" V.
.
vậy anh thả tôi ra được không?"
" Không được!"
" Tôi không quen cho lắm!"
" Từ từ sẽ quen với lại đây đâu phải lần đầu tiên tôi ôm em ngủ đâu!"
" Nhưng mà tôi.
.
"
" Còn nói nữa thì tôi hôn em đấy!"
Vừa dứt lời anh thấy cô đã nhắm mắt ngủ ngay ngắn ở trong lòng anh, anh mỉm cười rồi cúi xuống hôn lên trán cô một cái rồi chìm vào giấc ngủ.
Cô ở trong lòng cảm nhận được hơi thở đều đặn của anh đoán chắc anh đã ngủ rồi, cô cũng mở mắt nhìn ngắm anh một lúc, với khoảng cách gần như vậy, trái tim cô cứ đập liên hồi, nói không rung động là nói dối.
Được lúc thì cô cũng từ từ chìm vào giấc mộng.
___________
Từ ngày thực hiện chiến lược theo đuổi Tiểu Ninh, Dương Quân ngày nào cũng canh lúc Tiểu Ninh đi làm và tan làm để có thể đưa cô ấy về nhà.
Tiểu Ninh lúc đầu còn từ chối nhưng mấy lần sau liền ngoan ngoãn ngồi lên xe của cậu ta, thậm chí Dương Quân còn mặt dày lên nhà cô ấy để dùng bữa.
Cuối tuần thì đưa Tiểu Ninh đi chơi và đi ăn.
Tiểu Ninh không biết mình có cảm giác với Dương Quân nữa, chỉ biết là khi bên cậu ta tâm trạng cô ấy rất vui và dần dần quên đi người đàn