Sáng hôm sau, bởi vì lúc tối cô có nghe một người nói ở đây còn có khu vui chơi lớn nên sáng này cô đã kéo anh đến khu vui chơi này.
Lúc đầu cô muốn đi một mình nhưng đoán chắc anh sẽ không cho nên đã không hỏi ý kiến của anh mà kéo anh đi luôn, anh hơi bất lực vì tính trẻ con này của cô.
Khi đến nơi, cô phấn khích muốn thử tất cả trò chơi ở đây, nhìn đằng xa có tàu lượn siêu tóc, cô chạy đến đó một mình bỏ mặt anh đang đứng nhíu mày.
"Chúng ta chơi cái này đi! mà anh chơi được không đó"
" Được"* vẻ mặt xanh xao*
" Vậy thì chúng ta mua vé thôi"
Xe tàu mới vừa khởi phát, cô không ngừng la hét thích thú nhưng người bên cạnh cô hình như có vẻ không ổn chút nào.
Lần đầu anh chơi cái trò này, lúc lên lúc xuống chẳng có gì đặc sắc mà làm cô vui la hét đến mức độ này, chỉ thấy đầu anh hiện giờ rất choáng, anh còn muốn nôn nữa nhưng anh vẫn phải cố gắng chịu đựng vì sợ làm cô mất hứng
Trò chơi kết thúc anh liền loạng choạng đi ra, thấy sắp ngã xuống cô nhịn cười đi đỡ anh ngồi chỗ ghế đá.
"Nếu anh chơi không được thì cứ nói với tôi sao lại ép mình như vậy "
" Tôi không sao"
"Anh ngồi đây đi tôi đi mua nước cho anh"
" Tôi đi cùng em" *vừa đứng lên đã loạng choạng*
" Anh đứng không vững nữa mà đòi đi chung, tôi không muốn dìu anh nữa đâu, tóm lại anh ngồi ở đây chờ tôi, tiệm nước ở đằng kia, tôi không đi lạc đâu, anh yên tâm đi"
" Được! cẩn thận đấy"
"Tôi biết rồi, anh chờ một chút"
Cô không ngờ anh lại không biết chơi mấy trò này, khi thấy anh bước xuống không vững chút xíu cô đã cười to lên rồi cũng may cô kìm chế được.
Cô mua nước xong đang trên đường đi chỗ anh thì cô đụng phải một cô bé khoảng chừng 5 tuổi, nhìn cô bé đó rất hoảng loạn còn khóc rất nhiều nữa.
Cô cúi xuống đỡ cô bé lên hỏi thăm.
" Con làm sao vậy! bố mẹ con đâu"
" Huhu con lạc mẹ rồi"
" Bé con đừng khóc nữa! ngoan! cô dẫn con đi tìm mẹ nha!"
" Dạ vâng"* nín khóc*
" Con muốn ăn kẹo bông không cô mua cho con rồi chúng ta đi tìm mẹ"
" Dạ"
Vừa dỗ được con bé nín khóc, cô cùng cô bé đó đi mua kẹo rồi dẫn cô bé đi tìm mẹ mà quên mất đi người nào đó.
" Con tên gì vậy?"
" Dạ con tên là Mộng Hoa"
" Tên con rất đẹp, mẹ con dẫn con đến đây chơi sao?"
"Dạ, mà chị xinh đẹp tên gì vậy?"
" Tên của ta là Mộc Uyển"
" Tên của người cũng rất đẹp a"
" Con có nhớ bản thân lạc mẹ chỗ nào không?"
" Con chỉ nhớ lúc con đang chơi xe ngựa mẹ nói là đi mua nước cho con kêu con ở đó chờ nhưng con không nghe lời thấy con gấu kia đẹp quá nên mới đi theo nó, chắc mẹ em đang tìm em"
"Em đừng trách bản thân, giờ chúng ta đi tìm mẹ của em thôi!"
" Dạ"
Quay