Sau khi nói chuyện với tài xế xong Bạch Nhất Phong lên xe chở Đường Tuyết Linh đến trung tâm thương mại.
Khi xe dừng lại Đường Tuyết Linh nhìn Bạch Nhất Phong với ánh mắt thắc mắc, Bạch Nhất Phong thấy thế thì trả lời
- Chúng ta đến đây mua một ít đồ
Đường Tuyết Linh nhìn dòng người đông đúc ở trong trung tâm thương mại rồi nhìn Bạch Nhất Phong.
Đường Tuyết Linh đang ngờ vực, liệu anh có đủ kiên nhẫn khi vào đây với tình trạng này không.
Bạch Nhất Phong thấy Đường Tuyết Linh vẫn ngồi trong xe thì nhẹ nhàng kéo cô ra
- Đi thôi, sau khi mua đồ xong chúng ta về nhà
Bạch Nhất Phong nằm tay Đường Tuyết Linh đi mua rất nhiều đồ trong trung tâm thương mại.
Đến cửa hàng nào anh cũng mua và kêu họ chuyển đồ đến Bạch Viên.
Sau khi đi được khoảng 1 tiếng đồng hồ thì Đường Tuyết Linh cảm mệt, cô vội dừng chân lại
- Bạch Nhất Phong, anh mua xong chưa? Em mệt rồi.
- Vậy sao? Vậy chúng ta đi mua thêm một ít đồ cho em nữa rồi đi về.
- Không.
Đường Tuyết Linh từ chối luôn sau đó ngồi xổm xuống đất.
Bạch Nhất Phong thấy vậy thì đi đến bế cô lên và đi về hướng quầy trang sức.
Đường Tuyết Linh bị bế thì ôm cổ anh giãy giụa.
Bạch Nhất Phong thấy cô như vậy thì đe dọa
- Nếu như em muốn cả hai chúng ta bị ngã thì giãy tiếp đi.
Đường Tuyết Linh nghe anh nói vậy thì cũng không giãy giụa nữa nhưng ánh mắt vẫn phản đối nhìn Bạch Nhất Phong
- Anh đưa em đến đây làm gì?
- Mua đồ
- Mua đồ gì chứ? Em không mua.
Đường Tuyết Linh quay mặt đi không thèm nhìn đống trang sức trong quầy.
Bạch Nhất Phong thấy vậy thì thả cô xuống rồi hỏi
- Em thích gì chọn đi.
- Em không muốn
- Nếu vậy thì anh mua tất cả về cho em chọn dần
Đường Tuyết Linh nghe đến đây thì hoảng hốt vội lấy tay che miệng Bạch Nhất Phong đang định kêu nhân viên đến gói tất cả
- Đừng, em chọn
- Ừm.
Chọn đi, tôi mua cho em.
- Không cần
- Hửm?
- À...em chọn mà...!
Đường Tuyết Linh bị Bạch Nhất Phong “dọa” đành phải chọn, cô đang tính chỉ đại một món thì Bạch Nhất Phong lại “dọa”
- Nếu em chọn đại cho nhanh thì anh sẽ mua cả cửa hàng về cho em từ từ chọn.
- E..em biết rồi.
Đường Tuyết Linh không còn cách nào khác đành nghiêm túc chọn lựa, cô nhìn quanh một lượt bỗng ánh mắt cô va phải một chiếc vòng cổ.
Đường Tuyết Linh vỗ vỗ vai Bạch Nhất Phong rồi chỉ về phía chiếc vòng
- Em muốn mua cái đó.
- Là cái bằng ngọc đó sao?
- Không phải, là cái bằng bạc
- Cái bé tý đó sao?
- Đúng vậy, em muốn cái đó
- Hả?
Đường Tuyết Linh thấy anh như vậy thì không còn hưng phấn nữa ủ rũ bỏ tay xuống.
Cô buồn hiu muốn bỏ đi nhưng bị Bạch Nhất Phong giữ lại
- Em đi đâu vậy? Chưa chọn đồ mà
- Em chọn rồi.
Là anh không