Hành động của anh khiến tim cô đập liên hồi, nó như muốn nhảy ra ngoài vậy.
Cô gần như không thể kiểm soát được trái tim mình khi ở gần anh, cứ nhìn thấy anh thì nó trở nên mất kiểm soát muốn anh thuộc về riêng mình.
Cô sợ nếu mình cứ nắm tay anh thêm một lúc nữa thì nó sẽ nhảy ra ngoài mất lên vội vàng rút tay ra khỏi tay anh.
Anh thấy vậy thì quay lại nhìn cô ánh mắt khó hiểu.
Cô thấy anh nhìn thì không khỏi rung động muốn đi đến ôm lấy anh nhưng cô rất nhanh lấy lại được lý trí vội vàng lên tiếng:
- Anh...mọi người đang nhìn chúng ta.
- Ừm
Anh thấy cô lên tiếng thì không nói gì nữa bèn đi trước không cầm tay cô nữa nhưng anh đi chậm lại, cô thấy anh đi chậm như vậy biết anh đang có ý chờ mình lên cô nhanh chóng đi lên bên cạnh anh.
Anh thấy cô đi đến bên cạnh thì đi bình thường lại.
Cả hai đi đến phòng riêng vì đây là nhà hàng anh hay đến lên anh có thẻ vip và phòng riêng ở đây.
Sau khi cả hai ngồi vào bàn ăn nhân viên đưa menu đến chỗ anh, anh nhận lấy menu từ chỗ nhân viên rồi đưa sang chỗ cô
- Em thích ăn gì gọi đi.
- Tôi không biết chỗ này có gì ngon với hợp khẩu vị nên anh gọi đi, tôi không kén ăn.
Anh nghe cô nói là cô không kén ăn bèn nhìn cô, cô thấy anh nhìn liền nhận ra mình lỡ lời cúi mặt xuống không nói gì.
Anh thấy cô xấu hổ như vậy không hi vọng sao cảm thấy có chút đáng yêu, sau đó anh lấy lại menu từ chỗ cô rồi đưa cho nhân viên
- Cho tôi như mọi lần đi.
- Vâng
Nhân viên đáp lại anh rồi nhanh chóng cầm menu ra ngoài, không khí trong phòng lúc này bỗng trở nên yên ắng.
Sau một hồi im lặng đến gượng gạo anh bèn lên tiếng trước
- Sau khi kết hôn bố mẹ với ông nội muốn tôi dẫn em đi hưởng tuần trăng mật nhưng công việc của tôi nên là...nó có thể hoãn lại không?
- Được dù sao tôi cũng phải đi học không thể nghỉ quá nhiều.
- Vậy tôi sẽ nói với bố mẹ rồi em cũng khuyên mọi người giúp tôi.
- Ừm
- Mà em đang học đại học sao?
- Ừm
- Là ngành gì vậy?
- Kinh tế.
- Thưa hai vị đồ ăn của hai vị đến rồi.
Hai người đang nói chuyện thì nhân viên mang đồ ăn đến cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.
Bầu không khí lại trở nên im ắng giống như lúc đầu.
Cả hai không ai nói gì nữa ngồi nhìn nhân viên dọn đồ ăn nên, sau khi dọn đồ ăn xong nhân viên nhanh chóng ra ngoài.
Anh thấy đồ ăn đã dọn lên hết bèn cầm đũa lên rồi nói với cô
- Em ăn thử đi, đây đều là những món nổi tiếng của nhà hàng.
- Ừm
Cô nói xong bèn cầm đũa lên ăn, cả hai đều im lặng ngồi ăn không ai nói với ai lời nào cho đến khi kết thúc bữa ăn.
Sau khi đặt đũa xuống anh nhìn cô rồi hỏi
-