A, ư ư! ! Mấy hạt châu kia lớn hơn tôi tưởng, tôi nghe lời hắn thít chặt lỗ hậu rồi thả lỏng, hổn hển th ở dốc, đau khổ làm rất nhiều lần mà vẫn không thể đẩy viên đầu tiên ra.
Nghiêm Thù Lân đã nhét hạt châu vào người tôi bằng cách nào vậy?
Tôi hoàn toàn không dám tưởng tượng.
Tôi r3n rỉ vài tiếng, đến khi sắp khóc Nghiêm Thù Lân mới thả chân tôi xuống rồi thấp giọng nói: "Hoàn Từ, ngươi không cần làm gì cả, thả lỏng người là được rồi.
"
Hắn bảo tôi quay mặt về phía hắn, tôi ngoan ngoãn làm theo nhưng xấu hổ không dám mở mắt, chỗ phía dưới ma sát với vật thô cứng nóng hổi của hắn, mông bị tay hắn bóp hơi đau.
Tôi bất đắc dĩ ôm cổ hắn rồi há miệng nghênh đón đầu lưỡi hắn luồn vào.
Lẽ ra tôi không nên hôn hắn, nhưng tôi thực sự không tìm được cách nào khác để làm mình phân tâm.
Ngón tay vừa to vừa cứng của Nghiêm Thù Lân lại nhét vào cơ thể tôi làm bụng dưới căng cứng, hai mắt mở to, gáy bị tay kia của hắn giữ chặt, đầu lưỡi nóng ướt khuấy động trong miệng làm suy nghĩ của tôi rối tinh rối mù.
Hôn xong hắn ngậm chóp mũi tôi, đ@u lưỡi ướt át quét qua nhân trung rồi li3m môi tôi.
Khi tôi sắp ngạt thở, ngón tay Nghiêm Thù Lân thò vào sâu hơn, tựa như muốn đẩy hạt châu vào tận cùng.
"A, ư a! ! " Tôi thít chặt lỗ hậu, bị k1ch thích làm nước mắt ứa ra, đỏ mặt bấu chặt lưng hắn, hốt hoảng gọi tên hắn rồi lí nhí nói, "Nghiêm, Nghiêm Thù Lân, mau lấy ra cho ta đi! ! Hình như nó sâu hơn rồi! ! "
"Khó chịu à?" Nghiêm Thù Lân vừa hỏi tôi vừa đâm rút ngón tay bên dưới, chẳng có vẻ gì là muốn lấy hạt châu ra.
Thịt mềm trong lỗ nhỏ bị hạt châu lăn qua liên tục, hình như bị ép ra chút dâm d1ch nhờn nhẫy.
Dưới người tôi cũng có phản ứng, dương v*t mất khống chế đứng thẳng, lỗ đỉnh vô thức rỉ ra dịch nhầy.
Tôi mấp