72.
Tôi bị hắn đâm đ ến nỗi eo nhũn chân run, nài nỉ hắn rút ra nhưng hắn vờ như không nghe thấy, càng lúc càng quá đáng hơn.
Mới đầu tôi vẫn chịu được, nhưng hắn đột nhiên thúc người tới trước làm gậy th*t nóng bỏng kia đâm mạnh vào chỗ thịt mềm nhất của tôi, móng tay tôi suýt ghim vào lòng bàn tay, nghẹn ngào kêu lên, sau đó lại bị đâm chỗ kia tới tấp làm sống lưng bủn rủn, nếu không có hắn đỡ chắc tôi đã xụi lơ ngã xuống ván giường.
Nghiêm Thù Lân càng lúc càng áp sát, quần áo tôi bị ném vương vãi dưới giường, giờ đang trần như nhộng dính sát vào hắn.
Hắn thò tay cầm tinh h0àn của tôi bóp nhẹ mấy cái rồi nắm trọn dương v*t tôi tuốt lên tuốt xuống bất chấp sự cự tuyệt của tôi.
Lòng bàn tay hắn sần sùi như giấy nhám, tôi vừa đau vừa sướng, cảm thấy chỗ sâu trong lỗ hậu cũng bị hắn thô bạo vạch ra, theo bản năng muốn thít chặt lỗ nhỏ đẩy vật kia ra nhưng chẳng ích gì mà còn làm nó vào sâu hơn.
Khi hắn đột ngột kéo ngược hai chân tôi làm dương v*t lấp đầy lỗ hậu, hơi thở tôi cứng lại, đau đến nỗi nước mắt trào ra.
Một nỗi kh0ái cảm chưa từng có từ chỗ bị xâm nhập nhanh chóng lan tràn khắp người tôi như một cơn lốc, lại giống như uống quá nhiều soda bạc hà làm bụng dưới bị k1ch thích, bọt khí trong suốt ùng ục xông lên đầu phá hủy ý thức của tôi.
Một lát sau, cơn đau vơi đi chút ít, tôi tìm lại được hơi thở, cổ, lưng và lòng bàn tay đều rịn mồ hôi, cả người như trái cây chín mềm bị hắn nắm, chỉ cần bóp nhẹ sẽ chảy ra nước ngọt.
Tôi hơi ù tai, chỉ nghe được tiếng thở của mình và hắn, đầu gối bị nhấc lên, gậy th*t thô to liên tục vạch ra lỗ hậu như muốn đóng đinh tôi ở chỗ