Bộn bề công việc cả ngày, Kỳ Thanh xoa giữa mày dựa vào ghế nghỉ ngơi, nhớ đến đêm nay còn phải đến nhà mới liên hoàn, cô gọi trợ lý Hoa đi vào văn phòng.
Khoảng cách giờ tan làm còn hai tiếng nửa, Kỳ Thanh đặt mấy ngón tay lên bàn mà gõ gõ, tiếng gõ rất theo tiết tấu làm cho người đối diện có chút rùng mình.
Kỳ tổng bảo cô đi vào văn phòng rồi lại không nói lời nào, đừng nói lại muốn trừ lương cô nữa nhé? Cô đã làm sai chỗ nào?
Trợ lý Hoa khẩn trương nuốt nước miếng, cẩn trọng mà thử, "Kỳ tổng, chị có việc gì muốn sai bảo em sao?"
Nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của cô, Kỳ Thanh mỉm cười, "Đêm nay, em có sắp xếp đi hẹn hò gì chưa?"
"Không có." Trong lòng trợ lý Hoa có chút khổ sở, nhưng mà nụ cười trên mặt vẫn sáng như ánh mặt trời, "Chị muốn em tăng ca sao?"
Giọng nói của trợ lý Hoa từ nhỏ thành lớn, nghe như là rất hứng thú với việc tăng ca.
Thật là một cô trợ lý yêu nghề kính nghiệp nha.
"Không tăng ca, mời em đi ăn tối thôi." Kỳ Thanh nhìn đồng hồ, "Nếu em đồng ý thì bây giờ tan làm."
Mời cô ăn tối sao? Trợ lý Hoa sợ ngây người, nổi sợ hãi của cô là lục tổng nha, "Kỳ tổng, chị mời em ăn tối, không sợ Lục tổng không cao hứng sao?"
Người khác mà nhìn Kỳ tổng nhiều hơn hai lần, thì chính Lục tổng đã không cao hứng rồi.
"Lục tổng đi cùng với chị." Kỳ Thanh bắt đầu thu dọn bàn làm việc, tắt máy tính, đem bút thả vào trong ống đựng bút, "Em đi thu thập đi, chúng ta đi cùng nhau."
Trong lòng trợ lý Hoa vẫn hoảng, đứng tại chỗ không dám động, "Kỳ tổng, chị thực sự muốn em đi ăn tối với các chị sao?"
"Đi ăn mừng nhà mới." Kỳ Thanh giải thích với cô, "Không chỉ có mình emm, còn có Phụ Tuyết, A Châm."
Hoá ra là còn người khác nữa.
Trợ lý Hoa nhẹ nhàng thở ra, truyền thống khi vào nhà mới là mời bạn bè đến chơi để cho căn nhà ấm áp hơn, trợ lý Hoa vui vẻ mà đáp ứng, "Vậy em đi tắt máy tính rồi đi tan làm!"
Thật vui vẻ, bà chủ hôm nay cho về sớm nha.
Lên xe, trợ lý Hoa mới nhớ đến một việc quan trọng, tối nay ăn cơm, tiểu Lục tổng có đến không?
Cũng đã gần nửa tháng rồi cô không thấy tiểu Lục tổng.
Trợ lý Hoa lên xe, thắt dây an toàn, trước khi khởi động xe, muốn nói cái gì đó rồi lại thôi.
Kỳ Thanh nhìn thấy từ trong ánh mắt trợ lý Hoa ngập ngừng, ôn nhu hỏi, "Có cái gì muốn hỏi sao?"
Trợ lý Hoa do dự hai giây, hỏi sang chuyện khác, "Chúng ta có cần đi mua đồ ăn không? Trong tủ lạnh không có gì cả."
"Không cần."
Cô trả lời xong, trợ lý Hoa lập tức khởi động xe, lái xe rời khỏi bãi đậu xe, trên xe rất yên tĩnh, Kỳ Thanh nhắn tin cho Lục Uyển Đình, nói cho cô là bản thân đã đi đến bên nhà mới trước.
Lục Uyển Đình đang còn mở họp, nhận được tin nhắn của cô, gương mặt nghiêm túc lập tức lội ra một nụ cười nhẹ, [Chị họp xong sẽ đi qua.]
Trong nhà mới đã có người, dì Trương mua đồ ăn mang đến, ở trong nhà bếp chuẩn bị bữa ăn cho đêm nay.
Kỳ Thanh mở cửa, tiểu quản gia nhiệt tình chạy đến mà đón chào cô, không hề nhớ đến chuyện ngày hôm qua xém chút nữa bị ruồng bỏ, nhìn thấy trợ lý Hoa, tiểu quản gia liền ma mãnh mà chào hỏi với cô, sau đó thì chủ nhân đi đây nó đi đến đó.
Trợ lý Hoa thả túi xuống, đi vào bếp hỗ trợ, dì Trương mừng rỡ khi thất cô.
Tần Phụ Tuyết đến, Kỳ Thanh tự mình mở cửa cho cô.
Nhìn thấy chai rượu vang trong tay Tần Phụ Tuyết, Kỳ Thanh trách móc cô còn khách sáo, "Làm gì mà khách sáo như vậy, còn mang quà đến nữa."
"Có cái gì đâu." Tần Phụ Tuyết đưa chai rượu vang đỏ cho cô, thay dép rồi đi vào trong nhà.
Hai người vừa đi vừa nói, tiểu quản gia đã chạy đến để tìm cảm giác tồn tại ở đây, "Chủ nhân, bạn của ngài đến rồi, có thể giới thiệu cho tôi biết được không?"
Kỳ Thanh đem chai rượu đặt lên người của nó, "Không cần giới thiệu, hết đêm nay sẽ đem nhà ngươi cho trợ lý Hoa."
Tiểu quản gia ngẩn ngơ, yên lặng đem chai rượu chở vào phòng khách.
Không dám nhiệt tình nữa.
Vị khách tiếp theo đến, tiểu quản gia chỉ biết đứng từ xa mà nhìn, Dương Châm vào nhà đổi dép, nhìn đến tiểu quản giá, có chút tò mò mà đánh giá.
"Đó là người máy quản gia sao? Không phải là người máy thông minh sao, sao người máy nhà cậu đứng đó ngốc ngốc vậy?" Dương Châm đi qua vô vỗ vào tiểu quản gia, quay đầu lại hỏi Kỳ Thanh, "Cần phải có mệnh lệnh đánh thức nó sao?"
So với dùng loa thì có gì khác nhau? Chỉ được cái chật chỗ.
"Không cần." Dương Châm cũng mang rượu đến, còn mang thêm một bó hoa nữa, Kỳ Thanh đặt rượu xuống, tìm chỗ cắm hoa, bảo Dương Châm tùy ý mà ngồi.
Nhưng mà Dương Châm lại rất tò mò về tiểu quản gia kia, chọc chọc mà cơ thể lạnh băng của nó, "Vậy sao mà nó ngốc ngốc quá vậy, một lời cũng không nói."
"Sợ chủ nhân không cần tôi." Thịnh Thác Khoa Học Kỹ Thuật khi chế tạo ra nó còn viết thêm mấy cái code tự phản biện, tiểu quản gia uỷ khuất ba ba, chạy đến bên bồn hoa, nhìn Kỳ Thanh đang nghịch hoa, "Chủ nhân, tôi sẽ ngoan ngoãn, ngài không cần mang tôi đi tặng cho người khác."
Dương Châm nghe cười lớn, "Cậu muốn tặng nó cho ai a?"
Kỳ Thanh quay đầu liếc Dương Châm một cái, "Là chính nó muốn đến nhà của trợ lý Hoa."
Thấy khách khứa từng người từng người đến, dì Trương bảo trợ lý Hoa đi tiếp đãi mọi người, trong bếp có một mình bà được rồi. Trợ lý Hoa đi pha một bình trà mang ra, vừa lúc nghe thấy những lời nói kia của Kỳ Thanh.
Mặt trợ lý Hoa khó tin được, "Vì sao lại đưa nó đến nhà em?"
"Ngoại trừ tôi ra, nó chỉ nhận thức một mình em."
"Tôi không có, không có mà." Tiểu quản gia cọ cọ bên chân Kỳ Thanh, "Tôi chỉ nghĩ cả đời này sẽ ở bên cạnh chủ nhân và phu nhân thôi."
Trợ lý Hoa, "....."
Bên cửa có tiếng động, Lục Uyển Đình đã về, Tần Phụ Tuyết nhận được tin nhắn, cùng Kỳ Thanh đi ra cửa đón lão bà.
Nhìn thấy người, Lục Uyển Đình duỗi tay ôm lấy Kỳ Thanh, mặc kệ trong nhà có bao nhiêu người, nghiêng đầu hôn hôn Kỳ Thanh, hôn xong mới vừa lòng mà đổi dép, môi không khống chế được cứ cong lên.
Lục Vân Tạ ở phía sau chỉ biết lắc đầu, chờ mấy người đi vào phòng khách rồi cô mới đi vào.
Vừa ló cái đầu, trợ lý Tô đã nhào vào trong người Tần Phụ Tuyết.
"Mệt sao?" Tần Phụ Tuyết cười ôm lại trợ lý Tô, đem chỗ này biến thành nhà của mình.
"Không mệt." Trợ lý Tô ngửa đầu hôn một cái, cọ cọ lên cằm của cô, "Chính là nhớ em nha."
"Các người không xem tôi tồn tại sao?" Chị gái thì không dám nói, còn trợ lý Tô thì đương nhiên cô dám mở miệng móc méo rồi, Lục Vân Tạ đổi dép, liếc trợ lý Tô một cái rồi đi vào trong.
Đi đến phòng khách, thấy trợ lý Hoa ngồi trên sô pha, hơi hơi ngẩng đầu lên nhìn cô.
Cẩu độc thân đối mặt với nhau.
Trợ lý Hoa mỉm cười gọi một tiếng phó tổng Lục, lấy cớ giúp dì Trương nấu ăn, rời khỏi nhà khách.
Lúc đi ngang qua Lục Vân Tạ, bước chân càng nhanh hơn.
Nhìn thấy trợ lý Hoa đi vào trong nhà