Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ xe, ánh mắt hai người nhìn nhau, thấy Lục Uyển Đình không có động tác kế tiếp, Kỳ Thanh hơi nhích nhích gần đến.
Lục Uyển Đình bỗng nhiên mở miệng, ánh mắt nghiêm túc "Mặc kệ công ty có xảy ra chuyện gì, tôi đều giúp em giải quyết."
Trong lòng Kỳ Thanh chợt lạnh, ngưng động tác của mình lại. Vừa rồi, Lục Uyển Đình cho rằng cô nhìn chị ấy là bởi vì cô khó mở miệng chuyện công ty sao?
Chị đang suy nghĩ cái gì vậy Lục Uyển Đình!
Kỳ Thanh hít một hơi thật sau, thất bại mà ngồi dựa vào ghế, kéo đai an toàn xuống khoá chốt "Vậy cảm ơn Lục tổng trước, chờ tôi trở về công ty, có gì không giải quyết được liền nói cho chị."
Lúc cô nói không thèm nhìn Lục Uyển Đình, nói cảm ơn nhưng lòng lại không có chút biết ơn. Lục Uyển Đình vẫn luôn nhìn cô, cô phát hiện được thái độ của Kỳ Thanh. Do dự một lát, cởi bỏ dây an toàn hướng người tới gần Kỳ Thanh, ánh mắt ôn nhu nhìn Kỳ Thanh, nhẹ nhàng kêu tên cô
"Kỳ Thanh."
"Ân?" Kỳ Thanh quay sang nhìn Lục Uyển Đình, lúc này Lục Uyển Đình đã hôn lên môi cô một cái nhẹ.
Trên mặt Lục Uyển Đình tươi cười, trong lòng nhộn nhạo giống như con gấu vừa mới được thưởng thức mật ong. Mang dây an toàn lên rồi đánh xe rời đi.
Lục Uyển Đình hôn mình! Chị ấy hôn mình!
Kỳ Thanh khiếp sợ, duy trì tư thế nghiêng đầu nhìn Lục Uyển Đình, nửa bên mặt của Lục Uyển Đình vẫn duy trì nụ cười nhẹ, đôi mắt sâu vẫn luôn nhìn về phía trước. Hôn người ta xong lại im lặng không nói gì.
Kỳ Thanh nhấp nhấp môi nhớ lại dư vị vừa rồi, môi Lục Uyển Đình mềm mại hơi lạnh. Đôi môi cô bị hôn xong, có một cảm giác tê dại từ khoé môi tản ra, trái tim ngưng đập nửa giây sau đó đập nhanh liên hồi.
Chỉ đáng tiếc là thời gian quá ngắn, trình độ quá nông cạn.
Đối với Lục Uyển Đình mà nói thì như vậy đã là gần gũi nhất rồi. Kỳ Thanh nghĩ như thế trong lòng thở dài, lại nở nụ cười. Hai người hôm qua mới muốn thử yêu đương, hôm nay đã có thể thân mật như vậy, thực không dễ dàng, làm người không thể quá tham được.
Huống chi, cái này là Lục Uyển Đình chủ động hôn cô.
Trợ lý Tô và nhị tiểu thư bị vứt bỏ ở công ty, hai người nhìn nhau bất mãn. Thời gian này, trong công ty tất cả mọi người đều đi ăn cơm, các cô cũng muốn đi ra ngoài ăn cơm, còn phải gọi xe.
Giữa trưa, gọi taxi thực sự rất khó.
"Nhị tiểu thư, chúng ta còn đến cái nhà hàng kia ăn sao?" Thực sự không được thì chỉ có thể ở nhà ăn của công ty ăn thôi.
Lục Vân Tạ do dự rồi gật đầu quyết đoán "Đương nhiên đi."
Các cô đang định ra ngoài gọi xe thì giám đốc hành chính không biết từ nơi nào xông ra, nhìn thấy hai người kinh ngạc hỏi "Nhị tiểu thư, trợ lý Tô, hai người còn đợi Lục tổng a?"
Hai người nhìn nhau rồi nhìn đến giám đốc hành chính, đồng thời ăn ý mà cười, không cần gọi xe rồi!
"Giám gốc Trương, chìa khoá xe của công ty có phải đều do ông giữ không?" Trợ lý Tô ý tứ rất rõ ràng, mau đưa chìa khoá xe đưa cho cô đây.
"Chìa khoá xe công ty đều do tài xế giữ." Giám đốc Trương đáp xong mới phản ứng lại, ý tứ của trợ lý Tô "Hai người muốn dùng xe sao?"
"Ân." Trợ lý Tô gật đầu.
Giám đốc Trương nhếch miệng cười, nhiệt tình nói "Hai người ở đây chờ tôi một chút, tôi lên văn phòng lấy, chỗ tôi còn một chiếc xe dùng cho công ty." Nói xong chạy chậm lên văn phòng, từ một cái ngắn kéo lấy ra một cái chìa khoá.
Đem chìa khoá xe đưa cho trợ lý Tô, giám đốc Trương nhiều chuyện hỏi một câu "Đúng rồi, người phụ nữ kia là ai, Lục tổng đi cùng cô ấy sao?" Nói xong mang các cô đi lấy xe.
Mục đích của hắn liếc một cái ai cũng nhìn ra được ý đồ, trợ lý Tô đi phía sau mắt nhìn Lục Vân Tạ. Lục Vân Tạ nhướng mày, chị cô đã nói với cô tạm thời đừng cho ai biết mối quan hệ của hai người.
Trợ lý Tô hiểu ý đáp lại chính chủ một câu trả lời "Cô ấy là tổng tài Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật. Công ty chúng ta muốn hợp tác với Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật, vừa vặn cô ấy ở Tấn Thiên cho nên Lục tổng muốn cùng cô ấy lại đây."
"Cô ấy là tổng tài? Nhìn không ra tới a!" Trương Hổ cười mấy tiếng. Theo hắn nhận thức, tổng tài đều phải như Lục tổng không nóng giận nhưng uy quyền, thủ đoạn quả quyết, nữ nhân sấm rền gió cuốn. Còn Kỳ tổng mở họp còn làm việc riêng, mọi chú ý đều hướng lên người Lục tổng, thất thần, một chút ra dáng tổng tài cũng không có.
"Chính là chiếc xe này." Trương Hổ dừng ở lại bên chiếc xe màu đen phổ thông, xoay người đối với Nhị tiểu thư cùng trợ lý Tô nói "Xe này đậu ở đây vào cuối tuần, hai người khởi động xe chú ý xăng còn bao nhiêu, khả năng phải đổ thêm xăng."
"Cảm ơn đã nhắc nhở."
Từ công ty về khách sạn khoảng cách không tính là xa, Lục Uyển Đình đem xe ngừng ở cửa khách sạn, bảo Kỳ Thanh xuống xe trước còn cô đi tìm nơi đỗ xe. Đỗ xe xong Kỳ Thanh vẫn còn đứng ở cửa, không có lên lầu trước.
"Không phải gấp sao? Sao em không lên trước?" Lục Uyển Đình có chút nghi hoặc.
"Chờ chị a." Hai người chỉ còn có một tiếng ở bên nhau thôi, Kỳ Thanh không muốn lãng phí giây phút nào.
Hai người sóng vai đi vào thang máy đi đến phòng Kỳ Thanh.
Đồ vật cũng không nhiều lắm, đa số đều được đặt trong rương hành lý, chỉ cần thu thập một cái liền xong. Kỳ Thanh kéo khoá vali lại, Lục Uyển Đình cúi người giúp cô nâng hành lý đứng lên.
Khoảng cách giữa hai người giờ đây rất gần, Kỳ Thanh ngước mắt nhìn môi Lục Uyển Đình, nhớ lại nụ hôn lúc trên xe, trong lòng rung lên. Cô buông rương hành lý, nắm lấy mu bàn tay của Lục Uyển Đình, Lục Uyển Đình theo bản năng rụt tay lại.
Tình huống có chút xấu hổ.
Sợ Kỳ Thanh hiểu lầm cô ghét Kỳ Thanh chạm vào cô, Lục Uyển Đình nhanh tay nắm lại mu bàn tay của Kỳ Thanh, nhìn cô cười ôn nhu, giống như không có việc gì xảy ra "Đi thôi, chúng ta đi sân bay." Làm rất tự nhiên giống như không có phản ứng rụt tay vừa rồi
Nói xong đẩy rương hành lý đi ra ngoài.
Kỳ Thanh nhìn bóng dáng cô, đột nhiên cô cười lên "Lục tổng, nhìn chị thật giống mèo a."
Lục Uyển Đình đã đi ra tới ngoài cửa, nghe Kỳ Thanh nói giống mèo liền quay đầu lại hỏi "Em có ý gì?"
Kỳ Thanh đi ra khỏi phòng, đóng cửa lại, đi lên ôm lấy eo Lục Uyển Đình ở bên tai nói "Móng vuốt của mèo luôn nằm ở trên còn tay chị thì nhất định phải nằm ở trên em."
Cô nói chuyện cố ý đem cái gì gọi là tự trọng vứt đi, trêu đến Lục Uyển Đình mặt đỏ tai hồng, tâm loạn như ma.
Chị, nhất định phải nằm trên em.
Rõ ràng ý tứ nói chính là sự việc mới xảy ra, Lục Uyển Đình nhịn không được hiểu sai quay đầu muốn giải thích thì môi Kỳ Thanh đã áp lên hôn trên môi cô một cái, cười hớn hở "Cảm ơn Lục tổng đã giúp em lấy vali."
Tay