Mẫn tỷ rất quý Giang Noãn Chanh.
Kể từ khi cô đến Thương Hội làm việc, công việc làm ăn của Thương Hội rất tốt, lợi nhuận mỗi ngày một tăng, khách khứa đến càng lúc càng đông.
Có thể nói để Thương Hội trở thành một trong những hộp đêm nổi tiếng tại thành phố Thương Hoa cũng có công sức của Giang Noãn Chanh.
Tối nay, Giang Noãn Chanh không đến Thương Hội làm việc như mọi khi mà đến một quán bar khác làm phục vụ.
Mẫn tỷ là bạn của chủ quán bar này, nói rằng vì thiếu nhân viên trầm trọng nên mới phải mượn người của chị một đêm, giá cả rất cao.
Giang Noãn Chanh không nghĩ ngợi nhiều mà đồng ý ngay, như cô đã từng nói chỉ cần là công việc kiếm ra tiền, cô không ngại.
Giang Noãn Chanh theo sự hướng dẫn của Mẫn tỷ đi đến quán bar đó.
Quán bar Tầm Phong cũng là một trong những quán bar nổi tiếng ở thành phố Thương Hoa.
Trước kia Giang Noãn Chanh nghĩ Tầm Phong và Thương Hội là đối thủ cạnh tranh, quan hệ của Mẫn tỷ và vị chủ kia nhất định sẽ gay gắt, chỉ là không ngờ hai người lại là bạn tốt của nhau.
Giang Noãn Chanh vừa đến đã có người nhận ra cô.
Người tiếp đón Giang Noãn Chanh là một người đàn ông trẻ tuổi, có lẽ đã được Mẫn tỷ thông báo trước: “Giang Noãn Chanh phải không?”
Giang Noãn Chanh gật đầu, mỉm cười chào hỏi người đàn ông kia: “Phải, xin chào, tôi là Giang Noãn Chanh!”
Người đàn ông lại nói, thái độ vô cùng thân thiện: “Mẫn tỷ đã nói với tôi rồi.
Tối nay Tầm Phong mượn cô, vấn đề tiền công cô không cần lo lắng, chắc chắn cao hơn Thương Hội.
Nếu cô thích, có thể bỏ Thương Hội qua Tầm Phong cũng được, tôi luôn chào đón cô!”
Giang Noãn Chanh biết người kia đang nói đùa, cô cũng mỉm cười phụ họa.
Người đàn ông giới thiệu qua công việc cho Giang Noãn Chanh.
Nhiệm vụ của cô tối nay chỉ đơn thuần là đem rượu cho khách hàng.
Như sợ cô lo lắng, hắn còn đặc biệt nhấn mạnh quy củ của Tầm Phong rất nghiêm khắc, sẽ không xảy ra tình trạng khách hàng trêu chọc nhân viên.
Giang Noãn Chanh cũng chỉ trả lời cho cô.
Cô đã từng làm việc ở Thương Hội, thế nên rất hiểu hoàn cảnh công việc ở đây.
Dù cho có khẳng định nhưng có thể chắc chắn đến 100% trong mỗi trường hỗn loạn thế này sẽ không xảy ra tình huống đó?
“Cô đi làm việc đi, có chuyện gì thì có thể trực tiếp đến tìm tôi.
Cô là người mà Mẫn tỷ đưa cô, chắc chắn tôi sẽ bảo vệ cô hết mình!” Trước khi Giang Noãn Chanh rời đi, người đàn ông còn đặc biệt cho cô một lời nói trấn an.
Có thể thấy rất rõ, quan hệ của hắn và Mẫn tỷ rất tốt, nếu không sẽ không ưu tiên của như thế này.
Nhiệm vụ đầu tiên của Giang Noãn Chanh là bưng rượu đến phòng vip.
Giang Noãn Chanh nhận đồ, sau đó nhanh chóng giao đến tay khách hàng.
Quán bar Tầm Phong rộng hơn Thương Hội rất nhiều, cách bày trí cũng sang chảnh và đẹp hơn.
Quán có tổng cộng năm tầng thì hai tầng trên cùng là phòng vip, phòng của những vị khách có quyền có thế.
Giang Noãn Chanh lúc này đã đứng trước cửa phòng, không hiểu sao trái tim bỗng đập rất nhanh.
Cô hít một hơi sâu, điều chỉnh trạng thái của bản thân.
Đã là khách vip, Giang Noãn Chanh phải thể hiện thái độ chuyên nghiệp nhất, đây là điều cơ bản của một nhân viên phục vụ.
Giang Noãn Chanh đã sớm thay đồ của Tầm Phong, hôm nay cô không trang điểm, rất tùy tiện nhưng vẫn không che được gương mặt xinh đẹp.
Giang Noãn Chanh đẩy cửa bước vào.
Bên trong toàn là những vị khách lớn tuổi.
Cô nhận ra một vài người, trước kia họ đã từng hợp tác với nhà họ Giang.
Giang Noãn Chanh biết họ thông qua vài lần nói chuyện với ba.
“Ô, Tầm Phong lại có một em nhân viên mới đến? Nào, lại đây một chút, để xem thử “mùi vị” nào?” Vị khách lên tiếng trêu chọc Giang Noãn Chanh là một ông già hói đầu, tính ra cũng phải lớn hơn ba cô ba đến bốn tuổi.
Giang Noãn Chanh không nhận ra người này, đoán chừng ông ta là người mới bước vào giới thượng lưu.
Người đàn ông trung niên ngồi bên cạnh nhíu mày, dường như không hài lòng với thái độ của người nọ mà lên tiếng nhắc nhở: “Đừng có làm bừa.
Tầm Phong không phải là nơi để chơi đùa, ông mới đến nên không biết thái độ của Tầm Phong gắt như