Lệ Mạc Tây rời đi chưa lâu, Giang Noãn Chanh và bà nội Lệ cũng không ở yên trong nhà.
Bà nội Lệ nói rằng buổi trưa muốn làm tiệc nướng ngoài vườn, Giang Noãn Chanh nghe vậy liền đưa bà ra chợ mua đồ.
Giang Noãn Chanh không đưa bà nội Lệ đến siêu thị mà đưa bà đến những khu chợ truyền thống.
So với những món đồ đắt tiền ở trung tâm thương mại, Giang Noãn Chanh cảm thấy đồ ở đây tươi và ngon hơn.
"Tiểu Chanh, hiện tại cháu đang làm gì?" Thực ra, bà nội Lệ đã sớm có thông tin của Giang Noãn Chanh trong tay.
Kể từ khi cô được Nguyên Bảo đưa tới Lệ gia, bà đã biết toàn bộ.
Nhưng bà vẫn muốn nghe Giang Noãn Chanh đích thân nói hơn.
Bà nội Lệ một bên đứn chọn rau, một bên nói chuyện với cô.
Giang Noãn Chanh nói: "Hiện tại cháu vẫn còn là sinh viên, cũng sắp ra trường rồi ạ.
Cháu học nghệ thuật, tương lai sẽ trở thành một diễn viên, đến khi đó bà đừng quên xem phim ủng hộ cháu nhé! Còn bây giờ có thời gian rảnh cháu sẽ làm trợ lý cho diễn viên Kiều Xảo, bà có biết cô ấy không ạ?"
Bà nội Lệ là người đam mê phim truyền hình, làm sao mà không biết được Kiều Xảo là ai.
Biết được Giang Noãn Chanh là trợ lý bên cạnh Kiều Xảo, ánh mắt bà nội Lệ sáng lên, lập tức túm lấy người cô: "Tiểu Chanh, cháu giúp bà xin chữ ký của Kiều Xảo có được không?"
Bà nội Lệ là fan hâm mộ của Kiều Xảo.
Thời Kiều Xảo mới bước chân vào giới giải trí, bà nội Lệ đã cảm thấy cô gái này tương lai sẽ rất nổi tiếng.
Theo chân cô bao nhiêu năm nay, cuối cùng cũng có cơ hội đu idol thành công.
Giang Noãn Chanh bật cười, dẫn bà nội Lệ qua hàng thịt: "Được chứ! Cháu sẽ lấy một tấm ảnh xinh đẹp nhất của Kiều Xảo, sau đó sẽ nhờ cô ấy ký cho bà, như thế có được không?"
Bà nội Lệ càng nghe càng mừng, không ngừng gật đầu.
[...!]
Vốn tưởng rằng đến trưa Lệ Mạc Tây mới trở về nhưng khi bà nội Lệ và Giang Noãn Chanh từ bên ngoài trở vào đã nhìn thấy hắn đang ngồi đọc báo trong phòng khách, dáng vẻ rất giống một ông cụ non.
Nghe thấy tiếng bước chân, Lệ Mạc Tây gập tờ báo trong tay lại.
Hắn đứng dậy, đi về phía hai người, giúp Giang Noãn Chanh xách đống đồ lích kích trong tay.
"Hai người đi đâu thế? Mấy thứ này không phải chỉ cần nhờ người mua là được sao? Sao phải chạy ra ngoài làm gì cho phiền phức?" Lệ Mạc Tây chỉ lo Giang Noãn Chanh đơn phương độc mã ra ngoài sẽ bị bà nội Lệ làm khó.
Thấy Lệ Mạc Tây bắt đầu càm ràm, chưa đợi Giang Noãn Chanh kịp phản ứng, bà nội Lệ đã lên tiếng chặn họng hắn ngay: "Nói nữa trưa nay cháu đừng có ăn đó! Học ai vậy? Suốt ngày chỉ biết càm ràm thôi!"
Lệ Mạc Tây tự nhiên lại chịu trận, nhất thời ngây người.
Khi Giang Noãn Chanh còn chưa tới, bà nội không phải đối với hắn như thế.
Bà nội từ trước đến nay đều luôn yêu thương hắn, không dám nói nặng với hắn dù chỉ nửa chính, nhưng kể từ khi Giang Noãn Chanh xuất hiện, mọi chuyện đã khác rồi.
Lệ Mạc Tây tặc lưỡi một cái, ai rồi cũng phải thay đổi thôi...
"Bà nội, bà nghỉ ngơi một chút, cháu vào trong bếp chuẩn bị đồ ăn nhé!" Giang Noãn Chanh đỡ bà nội Lệ vào trong phòng khách, còn tinh ý bật phim của Kiều Xảo đóng cho bà.
Bà nội Lệ tất nhiên vẫn còn muốn nói chuyện với Giang Noãn Chanh thêm một chút, nhưng nghĩ đến cháu trai ngơ ngác của bà, bà đành đồng ý.
Lệ Mạc Tây mang đồ vào trong bếp, Giang Noãn Chanh cũng đi theo hắn.
Vào trong bếp, Lệ Mạc Tây không động tay động chân, chỉ đứng gọn một bên quan sát Giang Noãn Chanh.
Hắn không nghĩ rằng cô làm công việc nội trợ thuần thục như vậy.
Rửa rau, ướp thịt, chuẩn bị đồ nướng...!cô đều biết cả.
Giang Noãn Chanh cho rằng sau khi đem đồ vào bếp, Lệ Mạc Tây sẽ rời đi.
Người như hắn sẽ không chịu được khói bếp, thế nhưng khi xoay người lại, nhìn thấy hắn đứng phía sau, Giang Noãn Chanh có hơi giật mình, con dao thái thịt trong tay rơi xuống đất.
Giang Noãn Chanh vội cúi người nhặt nó lên, không cần thận ngón tay bị rạch một đường.
"Có sao không?" Giang Noãn Chanh còn chưa kịp kêu đau, Lệ Mạc Tây đã tức tốc chạy đến bên cạnh