Phó Tú suy nghĩ, không hổ là cháu dâu mà cha đích thân lựa chọn, tuy rằng bà cũng gặp qua không ít thiên kiêm tiểu thư trong danh viện, chính là, bất luận thiên kim tiểu thư nào đều kém xa so với bộ dạng của tiểu cô nương này.
Huống chi, bà cũng vừa mới phát hiện tiểu cô nương này đối với Phó Cẩn Tập là thật lòng mà đối đãi, bởi vì chưa từng có người nào dám như vậy đối với bà.
Hôm nay tiểu cô nương cư nhiên vì bảo vệ cháu trai, liền trực diện cùng bà xảy ra xung đột, loại người gan dạ sáng suốt cùng khí phách như vậy bà chưa gặp qua bao giờ.
Đang lúc bà hoảng thần, đột nhiên chỉ nghe thấy một đạo thanh âm sắc bén mang đầy oán giận hướng tới tiểu cô nương.
"Em như thế nào cứ như vậy mà xuống dưới này, ngày cả áo khoác cũng không mặc, tối hôm qua vì chiếu cố em, một đêm liền cũng chưa ngủ, em đừng có gây rối nữa, chạy nhanh lên lầu nằm cho tôi."
Phó Cẩn Tập lời này vừa nói ra, Lương Dĩ Chanh khẩn trương quay đầu lại nhìn anh, chỉ thấy dưới hốc mắt chính xác có một vòng màu xanh lá rõ ràng, tối hôm qua xác thật là vất vả cho anh.
Lương Dĩ Chanh suy nghĩ liền chớp mắt một cái, ủy khuất đáp: "Thực sự xin lỗi, anh đừng nóng giận, em chỉ là đói bụng, nghĩ là chỉ đi đồ ăn mà thôi."
Phó Tú đứng một bên nhìn bầu không khí giữa hai người khi đối thoại thu hết vào đáy mắt, bà tức giận bất bình hướng Phó Cẩn Tập trách mắng:
"Này tiểu tử thúi, như thế nào cùng cùng với vợ nói chuyện như vậy."
Nghe vậy, Phó Cẩn Tập lại sợ hãi Phó Tú lại một lần nữa tập kích anh, anh theo bản năng liền hướng phía sau lưng Lương Dĩ Chanh mà né tránh, đồng thời gương đôi mắt sâu kín mà nhìn về hướng của Mạc Phong, vội vàng bước nhanh ra cửa.
"Cô ấy liền giao cho cô cô, cháu đi trước."
Phó Cẩn Tập cất bước đi ra ngoài, anh đem áo khoác hơi hơi gom lại, liền thở phào ra một hơi.
Phó Cẩn Tập anh không sợ trời không sợ đất, liền sợ con gái mà nãi nãi của chính mình sinh ra.
Hiện giờ, nãi nãi đi rồi, con gái của bà liền hoàn toàn mà kế thừa bà y bát*, một lời không hợp liền sẽ đem thước lấy ra tới.
(đã giải thích ở chương trước)
Khi còn nhỏ, anh thường xuyên bị nãi nãi dạy dỗ, mà hiện tại...!
Nhưng mà trong ấn tượng của anh, lại không có một người nào giống như Lương Dĩ Chanh như vừa rồi mà che chở cho anh.
Từ nhỏ, cha của anh rất là bận