Sau khi Đồ Cửu Mị nằm xuống, Lý Trì Nguyệt liền bắt đầu quan sát nàng, lớn lên thực sự là tuyệt sắc dùng để khai giới nàng trái lại cũng không thiệt, rồi lại nhìn cái bụng đã nhô lên của Đồ Cửu Mị, xem ra cho dù muốn khai giới cũng phải đến lúc sinh hạ hài tử mới được, bất quá cũng không trở ngại Lý Trì Nguyệt hiện tại muốn đùa giỡn Đồ Cửu Mị tâm tư.
Đồ Cửu Mị nằm hơn nửa ngày cũng không thấy phu nhân cúi người xuống ngửi hương, nàng nghi hoặc nhìn về phía phu nhân, phát hiện phu nhân tựa hồ đang quan sát nàng, ánh mắt đảo qua từ trên xuống dưới, loại quan sát này tựa hồ cùng trước kia đều có một chút bất đồng, nàng dường như hoàn toàn bại lộ dưới ánh mắt kia, Đồ Cửu Mị bị nhìn đến trong lòng có chút sợ hãi.
"Phu nhân?" Đồ Cửu Mị nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Lý Trì Nguyệt lúc này mới cúi người xuống, cũng không trực tiếp đem mũi chon vào cổ Đồ Cửu Mị mà chỉ đưa tay vuốt ve khuôn mặt Đồ Cửu Mị, bàn tay hơi lạnh lướt qua trán, lông mi, đôi mắt, mũi, gương mặt cuối cùng dừng lại trên môi Đồ Cửu Mị.
"Quả thật là một mỹ nhân, khuôn mặt này tìm không ra nửa điểm tỳ vết." Lý Trì Nguyệt hơi mỉm cười nói.
Đồ Cửu Mị được khen đương nhiên là hài lòng, chỉ là phu nhân hôm nay thật kỳ quái a, sao lại đột nhiên sờ mặt nàng, mà nàng cũng có chút kỳ quái, khuôn mặt được sờ qua dĩ nhiên cảm thấy tê dại, gương mặt cũng bắt đầu phát nhiệt.
"Phu nhân...." Đồ Cửu Mị có chút bất lực hô lên, nàng cảm thấy cảm giác lúc này dường như đang treo trên không trung, hoàn toàn bất định.
Lý Trì Nguyệt không để ý nàng, mà chỉ đem khuôn mặt vùi vào cổ nàng, hít sâu một ngụm mị hương đặc biệt trên người Đồ Cửu Mị, nhớ đến hôm qua bị mị hương này quấy nhiễu tâm thần, còn nhớ đến Đồ Cửu Mị trêu đùa đối với nàng, sau đó cũng hướng cổ Đồ Cửu Mị cắn một cái.
Đồ Cửu Mị ăn đau kinh hô ra tiếng, thì ra phu nhân đang trả thù hôm qua bị nàng cắn, nhưng không công bằng, người ta đâu đành lòng cắn phu nhân nặng như vậy, nhưng phu nhân dĩ nhiên đối với nàng một chút cũng không khách khí, lại dùng lực lớn đến có thể thấy máu.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị đau đến khuôn mặt đều nhăn lại, hừ, đáng đời, ai bảo ngươi dám leo lên đầu bản phu nhân dương oai, tuy rằng trong đầu nghĩ như vậy nhưng sau khi Lý Trì Nguyệt cắn ra dấu răng liền buông lỏng ra khớp hàm.
"Rất đau?" Lý Trì Nguyệt biết rõ còn cố hỏi, nhưng ngữ khí là thần kỳ ôn nhu, dường như hoàn toàn không phải cố ý vậy.
Đồ Cửu Mị ủy khuất gật đầu, biết rõ người ta sợ đau còn dùng sức cắn như vậy, phu nhân là người xấu.
"Ta thổi cho ngươi." Lý Trì Nguyệt nói xong, liền thổi ra nhiệt khí đối với chỗ bị cắn, nhưng cần cổ trắng nõn thoạt nhìn mê người vô cùng khiến Lý Trì Nguyệt thật muốn cắn thêm một ngụm nữa, mà nàng luôn là người tùy tâm sở dục cho nên lại đem môi lần thứ hai dán lên cổ Đồ Cửu Mị.
Cần cổ mẫn cảm của Đồ Cửu Mị lập tức cảm thụ được một làn nhiệt khí nóng ẩm thổi đến, dĩ nhiên có một cảm giác tê dại từ ngón chân chạy dọc toàn thân, phu nhân còn đem môi dán đến, nhưng này lần lại không dùng lực cắn cổ nàng mà chỉ nhẹ nhàng cắn gặm, thỉnh thoảng còn vươn đầu lưỡi liếm nhẹ, Đồ Cửu Mị chỉ cảm thấy sau khi đau đớn trên cổ thối lui liền khó chịu đến không tự giác mà giãy dụa thân thể, hơn nữa thân thể cũng bắt đầu phát nhiệt, khí lực cũng giống như bị rút đi mất, dĩ nhiên nửa điểm khí lực đều không có.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị sắc mặt ửng đỏ, diễm lệ như hoa mẫu đơn, tuy rằng tay đang đặt trên người nàng nhưng nửa điểm khí lực cũng không có, nha đầu này rõ ràng là dục cự hoàn nghênh, điều này làm cho khóe miệng Lý Trì Nguyệt khẽ cong lên kéo ra một nụ cười.
"Thích ta đối đãi ngươi như vậy sao?" Lý Trì Nguyệt đưa tay nâng cằm Đồ Cửu Mị, khiến nàng nhìn thẳng.
Đồ Cửu Mị không dám nhìn phu nhân, chỉ cảm thấy phu nhân nửa điểm cũng không lãnh tĩnh như bình thường, nàng cũng không dám trả lời câu hỏi của phu nhân, chỉ cảm thấy xấu hổ đến hoảng hốt.
"Mở mắt nhìn ta, không phải ngươi cảm thấy ta xinh đẹp sao, sao không thừa cơ nhìn một lần cho đủ đây." Lý Trì Nguyệt mê hoặc nói.
Đại não của Đồ Cửu Mị đình trệ, chỉ cảm thấy thân thể đều nghe theo phu nhân chỉ thị, phu nhân nói cái gì thì chính là cái đó, mở mắt nhìn khuôn mặt phu nhân, đôi mắt khẽ cong nhìn chằm chằm phu nhân, cánh môi khẽ động muốn mở miệng nói cái gì đó rồi lại hoàn toàn không biết nên nói cái gì, muốn nói lại thôi, mị thái thiên thành.
Lý Trì Nguyệt cảm thấy đôi môi ướt át tươi đẹp của Đồ Cửu Mị mê người tựa như hoa mẫu đơn, đôi mắt thủy linh trong veo lộ ra mị ý câu người, Lý Trì Nguyệt bị câu đến trong lòng có chút xao động nàng kìm lòng không được mà cúi đầu hôn xuống.
Đồ Cửu Mị mở to hai mắt, phu nhân hôn nàng, phu nhân hôn nàng, đầu óc Đồ Cửu Mị giờ phút này chỉ có một ý niệm duy nhất kia, không thể tin được, rất không xong chính là nàng biết rõ phu nhân dường như đang khinh bạc nàng, dường như không ổn nhưng nàng nửa điểm cũng không muốn ngăn chặn cử chỉ khinh bạc của phu nhân.
Lý Trì Nguyệt không hề có kinh nghiệm, đương nhiên là hôn đến trúc trắc, hôn một chút liền thả ra, tay lại bắt đầu vuốt ve khối mềm mại của Đồ Cửu Mị, cách quần áo không kiêng nể gì cả mà xoa nắn, cũng giống như lần trước mềm mại, xúc cảm tốt đến khiến người luyến tiếc không muốn buông ra, không khỏi xoa nắn càng hăng say hơn nữa, bất quá ngực này dường như lại to hơn một chút rồi, một tay cũng cầm không hết nữa, no đủ, đứng thẳng rất co dãn.
Đồ Cửu Mị Đồ Cửu Mị hoàn toàn choáng váng, phu nhân không chỉ hôn nàng mà còn sờ ngực nàng, còn có chút cố sức xoa lấy, một chút cũng không ôn nhu, nhưng cảm giác lại rất kỳ quái, tê dại khó nhịn là chuyện gì xảy ra. Đồ Cửu Mị muốn khắc chế cảm giác đó nhưng theo phu nhân xoa nắn, cảm giác đó lại càng ngày càng mãnh liệt khiến Đồ Cửu Mị không khỏi rên ra tiếng.
Đây lẽ nào chính là
việc dâm loạn giữa nữ tử sao? Thì ra nữ tử trong lúc đó cũng có thể thân mật như vậy, Đồ Cửu Mị phát hiện trong lòng nàng thích được phu nhân đối xử như vậy, lẽ nào nàng thực sự cũng có sở thích như ngũ phu nhân sao? Sai, nếu như nàng có vậy lẽo nào phu nhân lại không có, nếu như không phải sao phu nhân sẽ làm chuyện này với nàng? Nghĩ như vậy, trong lòng Đồ Cửu Mị liền thoải mái hơn một chút, dù sao thì phu nhân cũng giống như nàng là được rồi.
Bất quá nhìn Đồ Cửu Mị ở dưới thân càng phát ra khó nhịn, Lý Trì Nguyệt tuy rằng không có kinh nghiệm nhưng cũng biết Đồ Cửu Mị động tình rồi, nàng mới chỉ trêu chọc một chút mà đã khó nhìn như vậy rồi, nếu như nàng tiến thêm một bước chẳng phải là co quắp thành một vịnh xuân thủy sao, đây lẽ nào chính là thể chất mẫn cảm như ngũ công chúa nói?
"Thật sự thoải mái như vậy sao?" Lý Trì Nguyệt hỏi, nhìn dáng vẻ động tình của Đồ Cửu Mị Lý Trì Nguyệt hiếu kỳ hỏi, ngũ công chúa nói thoải mái đến muốn chết, nếu như hưởng qua sẽ ăn quen nhớ vị, khi đó Lý Trì Nguyệt cảm thấy nhất định là ngũ công chúa khoa trương lên để lừa nàng.
"Cảm giác rất kỳ quái....." Đồ Cửu Mị cũng nói không rõ cảm giác của bản thân, chỉ cảm thấy dường như thoải mái lại dường như khó chịu.
"Thế này thì sao?" Bàn tay của Lý Trì Nguyệt tiến vào trọng trung y, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua hai viên tròn đã đứng thẳng liền cảm giác được thân thể Đồ Cửu Mị run lên.
Đồ Cửu Mị chỉ cảm thấy cảm giác tê dại đó càng phát ra cường liệt, từ đầu chạy khắp toàn thân, khiến Đồ Cửu Mị không tự giác ôm lấy thân thể phu nhân, nàng chỉ cảm thấy thân thể càng là thoải mái cũng sẽ càng khó chịu, hơn nữa giữa hai chân dường như chảy ra thứ gì đó, tuy rằng Đồ Cửu Mị không biết đó là gì nhưng chỉ cảm thấy vô cùng hổ thẹn, không khỏi kẹp lấy hai chân, chỉ sợ bị phu nhân nhìn ra.
"Xem ra ngươi là thích ta đối với ngươi như vậy." Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị chủ động ôm lấy thân thể nàng, tổng kết lại, hơn nữa mị hương trên người Đồ Cửu Mị dường như càng đậm hơn, thì ra sau khi Đồ Cửu Mị động tình mị hương sẽ càng đậm, mị hương này phối hợp với dáng vẻ kiều mị sau khi động tình của Đồ Cửu Mị khiến trong lòng Lý Trì Nguyệt càng thêm xao động, nàng nghĩ, nàng quả nhiên không bài xích cùng Đồ Cửu Mị làm việc này, bất quá bây giờ còn không phải lúc. Lý Trì Nguyệt có chút không muốn phải buông ra bộ vị cực mềm mại kia, sau khi áp chế xao động trong lòng nàng liền rời khỏi thân thể Đồ Cửu Mị.
Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân đột nhiên rời khỏi trên người nàng, bắt đầu chỉnh đốn quần áo bị nàng kéo đến có chút mất trật tự, dáng vẻ vân đạm phong khinh, cùng với người vừa rồi khinh bạc nàng chính là hai người. Đồ Cửu Mị chỉ cảm thấy cảm giác lúc này rất giống như đang ăn thịt viên ăn đến hài lòng, thì viên thịt liền rơi đến trên mặt đất, còn nàng thì chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn viên thịt lăn đi mất, lăn đi rồi.
"Phu nhân....." Đồ Cửu Mị thét lên, phu nhân vừa rồi rõ ràng đã làm việc khiến người ta mặt đỏ tai hồng, không cần giải thích một tiếng sao?
"Thế nào?" Lý Trì Nguyệt nhướng mày hỏi ngược lại.
"Vừa rồi....." Đồ Cửu Mị nhắc nhở, sao phu nhân có thể như vậy chứ, dường như người vừa rồi làm chuyện quá phận không phải nàng vậy.
"Vừa rồi thế nào đây?" Lý Trì Nguyệt cố ý đùa Đồ Cửu Mị.
"Ngươi biết ta muốn nói cái gì mà!" Đồ Cửu Mị nghĩ đến vừa rồi phu nhân đối với nàng vừa hôn vừa sờ, vừa xoa, xấu hổ đến ngón chân đều đỏ, làm sao còn có thể nói ra miệng, nàng cảm thấy phu nhân rõ ràng biết nàng đang nói đến cái gì nhưng chính là đang giả ngu, phu nhân thật xấu!
"Tùy tiện sờ một chút mà thôi, không cần phải đại kỳ tiểu quái." Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị rối rắm như vậy, lại càng muốn khi dễ nàng.
"Ngươi còn hôn ta!" Đồ Cửu Mị bất mãn thái độ có lệ của phu nhân, vì vậy thốt ra.
"Không thể hôn?" Lý Trì Nguyệt cây ngay không sợ chết đứng hỏi ngược lại.
"Phu nhân có cổ quái như ngũ phu nhân đi!" Đồ Cửu Mị thổi phì lá gan nói.
"Ngươi thích ta làm như vậy đối với ngươi, ngươi không có cổ quái sao?" Lý Trì Nguyệt ngược lại thản nhiên thừa nhận, nàng quả thật đối với Đồ Cửu Mị động tâm tư đó rồi, cũng không có gì phải phủ nhận.
Đồ Cửu Mị không thể phủ nhận, suy cho cùng vừa rồi tất cả những gì phu nhân làm nàng nửa điểm bài xích cũng không có, ngược lại quả thật là thích.
"Ta đây có thể làm việc vừa rồi phu nhân đã là với ta sao?" Đồ Cửu Mị đỏ mặt hỏi, thật ra nàng cũng muốn làm những chuyện lúc nãy đối với phu nhân.
"Không được." Lý Trì Nguyệt kiên quyết cự tuyệt.
"Vì sao không được?" Đồ Cửu Mị bất mãn hỏi.
"Ta nói không được là không được, không có vì sao." Để một nữ nhân mang thai làm việc đó với nàng, nghĩ đến hình ảnh đó thì đã thấy rất hoang đường, nàng tuy rằng động tâm tư nhưng cũng phải xem hoàn cảnh có thể ăn hay không, nào có khẩn cấp đến mức để một thai phụ vì nàng phá thân, thế nào cũng phải chờ sau khi Đồ Cửu Mị sinh hạ hài tử mới cân nhắc ăn hay không ăn.
"Vậy hôn một chút, có được hay không?" Đồ Cửu Mị cò kè mặc cả.
"Không được!" Ngữ khí không thương lượng.
"Sờ một chút, chỉ một chút, có thể chứ?" Đồ Cửu Mị rất không muốn buông tha hỏi
"Không được!" Như trước là ngữ khí không thương lượng.
"Nga....." Đồ Cửu Mị có chút thất vọng, không công bằng, mỗi lần phu nhân đều như vậy, chỉ cho châu quan phóng hỏa, không cho bách tính thắp đèn.