Đồ Cửu Mị vừa vào kinh đã bị truyền triệu vào cung, Đồ Cửu Mị một chút cũng không muốn cùng phu nhân xa nhau nàng muốn cùng phu nhân vào cung càng muốn đem phu nhân giới thiệu cho muội muội nhận thức, người nàng thích muội muội nhất định cũng sẽ thích nhưng Lý Trì Nguyệt không được truyền triệu nên không thể vào cung, vì vậy Đồ Cửu Mị chỉ đành lưu luyến cùng Lý Trì Nguyệt tách ra.
Dĩ nhiên đã hơn một năm không gặp muội muội trong lòng cũng chân thật tưởng nhớ, nghĩ đến lập tức có thể nhìn thấy muội muội Đồ Cửu Mị liền vô cùng hài lòng, vì vậy cũng giảm đi một chút lo nghĩ cùng không muốn khi phải rời xa phu nhân.
Công công đến đón tiếp là Lục công công tâm phúc bên cạnh Đồ Thập Mị, vừa nhìn Đồ Cửu Mị quả thật bị hù dọa nhảy dựng, quá giống, thật sự là quá giống, dáng vẻ gần như là một khuôn mẫu khắc ra, đều xinh đẹp đến không giống phàm vật, nghe nói tỷ tỷ của chủ tử đã sinh hài tử, Lục công công có chút lo lắng tư sắc của tỷ tỷ này sẽ thua kém chủ tử, hôm nay vừa nhìn thấy hiển nhiên là bản thân lo lắng nhiều.
"Cửu cô nương ngươi cuối cùng cũng đến rồi, nương nương ngày ngóng đêm trông, cuối cùng cũng mong được ngươi đến." Lục công công chân thành nói với Đồ Cửu Mị, so với công công nhìn thấy Đồ Cửu Mị cảm thấy công công này thân thiết hơn.
"Ân, ta cũng rất nhớ muội muội." Đồ Cửu Mị hài lòng dật vu ngôn biểu.
Lục công công nhìn nữ tử đem tâm tình đều viết trên mặt này, thoáng chốc nhận ra điều bất đồng giữa nàng cùng chủ tử của hắn rồi, so với chủ tử tâm tư thâm trầm, cửu cô nương dường như giấu không được bất luận tâm tư gì.
"Ta lập tức dẫn Cửu cô nương đi gặp nương nương." Lục công công cúi người vén cửa kiệu cho Cửu cô nương.
Đồ Cửu Mị rốt cuộc ở Hầu phủ cũng đã làm chủ tử hơn một năm cho nên được hầu hạ cũng có chút quen rồi, so với Hầu phủ hôm nay vừa nhìn người trong cung càng thêm quy củ, cngx may nàng không ở đây nếu không sẽ có nhiều câu nệ!
Đồ Cửu Mị chỉ cảm thấy cỗ kiệu đã kiêng hồi lâu cũng không nhìn thấy dừng lại, trước đây cho rằng Hầu phủ đã đủ lớn không nghĩ đến trong cung còn lớn hơn nữa, Đồ Cửu Mị cảm thấy cũng sắp vượt qua trấn nhỏ nhà nàng rồi.
Vì vậy đi a đi a, rốt cục cỗ kiệu ngừng lại trước một cung điện to lớn, Đồ Cửu Mị vén màn, nàng cho rằng muội muội chắc chắn cũng rất nhớ nàng, nhất định sẽ ở ngoài cửa nghênh tiếp, bất quá sau khi nhìn ra cũng không thấy muội muội mà chỉ có một đống lớn cung nữ cùng thái giám. Đồ Cửu Mị ngẫm lại cũng đúng, trong cung quy củ nhất định là càng nhiều muội muội nhất định không thể tùy ý giống như ở nhà.
"Cửu cô nương, mời xuống kiệu." Lục công công cúi người lần thứ hai thay Đồ Cửu Mị vén màn lên.
Đồ Cửu Mị hạ kiệu, nhìn cung điện nguy nga trong lòng có chút kinh hãi, nơi này thực sự là khí phái của nàng lúc này nàng nghĩ muội muội nên ở một nơi khí phái như vậy, Phượng Hoàng nên ở tại kim oa. Dĩ nhiên, bản thân Đồ Cửu Mị ở không quen cái tổ vàng như vậy, nàng cảm thấy lạnh lẽo lại câu nệ lại không được tự nhiên.
Đồ Cửu Mị rón ra rón rén để Lục công công dẫn đường cho nàng, cũng may hưng phấn vì sắp được gặp muội muội khiến nàng một thôn phụ chưa từng thấy qua cái gì trọng đại không quá mức khẩn trương.
Cửa điện mở ra, Đồ Cửu Mị tiến vào sau khi bước vào, Lục công công vén màn châu, Đồ Cửu Mị mới nhìn đến muội muội của mình.
Muội muội thân mặc cung bào hồng sắc dị thường hoa lệ, trên đầu cắm trang sức tinh xảo, thoạt nhìn đẹp đẽ sang quý không gì sánh được, thậm chí so với phu nhân thoạt nhìn còn muốn sang quý hơn, nói vậy cũng không phải phu nhân khí chất không sang quý mà chỉ là phu nhân không thích mang đồ trang sức, lại thích mặc y phục trắng cho nên phu nhân càng giống tiểu thư văn nhã tuấn tú trong thế gia đại
tộc, mà muội muội lúc này tựa như quý nữ trời sinh cao cao tại thượng. Bất quá muội muội cho dù không mặc xiêm y hoa lệ như vậy không mang đồ trang sức xinh đẹp cũng mang theo một cổ cảm giác xa cách cao cao tại thượng, chỉ là không rõ ràng như hiện tại mà thôi.
Đồ Thập Mị thấy tỷ tỷ của mình liền đứng lên, sau đó hướng tỷ tỷ khẽ cười, nhìn thấy tỷ tỷ trong lòng nàng đương nhiên là vui mừng. Nàng tự nhận bản thân thiên tính lạnh lùng, mười chín năm qua người thân thiết nhất với nàng chính là tỷ tỷ ngốc không có tâm cơ gì trước mắt.
"Thấy Đồ chiêu nghi còn không quỳ xuống thỉnh an." Một ma ma bên cạnh nhắc nhở.
Đồ Cửu Mị hoảng hốt nhìn muội muội của mình, nàng chưa bao giờ biết nhìn thấy muội muội của mình còn phải quỳ xuống, nàng một chút cũng không thích quy củ trong cung.
"Làm càn!" Đồ Thập Mị ngữ khí lạnh lùng trách cứ.
"Lão nô đáng chết!" Ma ma lập tức vả miệng mình, lực đạo một chút cũng không nhẹ, âm hưởng thật lớn chấn động Đồ Cửu Mị khiến nàng có chút hoảng hốt.
"Các ngươi đều lui xuống phía dưới đi." Đồ Thập Mị không muốn để những hạ nhân này phá hủy hứng trí khi nàng cùng tỷ tỷ gặp nhau.
Sau khi Đồ Thập Mị để hạ nhân đều lui ra, Đồ Cửu Mị mới thở dài một hơi, cảm thấy tự tại hơn liền không kiêng nể gì cả mà chạy đến ôm lấy Đồ Thập Mị.
"Thập muội, ngươi có biết tỷ tỷ có bao nhiêu nhớ ngươi!" Đồ Cửu Mị phát ra từ nội tâm mà nói.
Đồ Thập Mị nghe vậy khẽ cười, mặc cho Đồ Cửu Mị ôm nàng, ngửi vị đạo đặc biệt đặc biệt tỷ tỷ, tỷ tỷ là trời sinh hương thể, người duy nhất có thể khiến nàng không hề cảnh giác.
"Ta cũng nhớ tỷ tỷ." Đồ Thập Mị cũng mở miệng nhẹ giọng nói.
"Ta có rất nhiều rất nhiều chuyện muốn nói với thập muội, nhưng nhiều chuyện muốn nói lại lại không biết nói từ đâu....." Đồ Cửu Mị có chút khổ não nói.
"Không vội, có thể chậm rãi nói, sau này còn nhiều thời gian để nói." Đồ Thập Mị trấn an.
Thật ra từ lúc Đồ Cửu Mị vừa tiến vào Đồ Thập Mị đã quan sát tỷ tỷ của nàng, nhìn thấy tỷ tỷ khí sắc so với trước đây rất tốt, mới có một chút yên tâm xem ra ở Hầu phủ cũng không tệ.
"Ân a, ta trước hết cùng ngươi nói một chút về phu nhân đi." Đồ Cửu Mị lập tức đem người trong lòng kéo ra.
"Phu nhân? Lý Trì Nguyệt!" Đồ Thập Mị đương nhiên là có chú ý đến tình huống bên trong phủ Bình Âm Hầu, nàng dĩ nhiên cũng nghe nói tỷ tỷ thiếu chút nữa khó sinh, Lý Trì Nguyệt trước bảo hộ tỷ tỷ, chỉ một chuyện này Đồ Thập Mị quyết định ngày sau sẽ cho Lý Trì Nguyệt một con đường, nếu như Lý Trì Nguyệt thức thời.
"Ân, phu nhân đối với ta rất tốt....." Đồ Cửu Mị nói đến Lý Trì Nguyệt, vẻ mặt không tự giác mà mỉm cười, còn mang theo một cổ xuân tình khó phát hiện.
"Tốt thế nào?" Là song sinh tỷ muội Cùng nhau sống chung vài chục năm, Đồ Thập Mị lập tức cảm giác được tỷ tỷ khác thường.
Vì vậy Đồ Cửu Mị đem những việc trong Hầu phủ nhất nhất kể ra, những cũng không nói đến việc phu nhân ngửi hương, cùng nàng lên giường. Nếu như là trước kia, Đồ Cửu Mị tất nhiên đem tất cả sự tình đều nói cho Đồ Thập Mị nghe, nhưng lúc này trong lòng nàng đã có một bí mật không muốn nói với bất kỳ ai, nàng không phải không muốn cùng muội muội nói mà chỉ là cảm thấy xấu hổ.
Đồ Thập Mị chỉ là mỉm cười mà nghe, trong lòng đã có một chút thông thấu, thì ra tỷ tỷ cũng sẽ giấu diếm bí mật với nàng, quả thật một chút mất mát rồi.