Thẩm Lãng vừa vào văn phòng cởi áo khoác quân trang ra, chuyện thứ nhất chính là gọi điện cho phu nhân nhà mình.
“Tổ tông, em đang làm gì đó?”
“Không làm gì, ngủ trên giường.”
Đường Mộ cả người đều cuộn tròn trong chăn, hắn là bị Thẩm Lãng gọi điện thoại đánh thức, lúc này mơ mơ màng màng, vẫn chưa thực tỉnh táo. Thẩm Lãng mới vừa đi, hắn liền trực tiếp trở về phòng ngủ vùi mình trong chăn, khi người này ở nhà, thời gian ngủ của hắn thường xuyên không đủ, cho nên người này vừa về quân đội, chuyện thứ nhất hắn phải làm là ngủ bù. Không có ai gọi hắn, hắn liền ngủ thẳng cho đến tự nhiên tỉnh, thật tốt, duy nhất không tốt chính là người này không ở bên cạnh, hắn phải tự tìm cái ăn.
“Anh vừa tới quân đội, dự báo thời tiết nói, hai ngày nay sẽ có mưa, nhiệt độ cũng lạnh, không có việc gì thì đừng ra ngoài, hảo hảo ngủ một giấc đi! Trong khoảng thời gian này em cũng ngủ không ngon giấc, nhớ thức dậy ăn chút đồ, không được để bụng đói ngủ.”
Tiện tay lấy văn kiện bên cạnh, Thẩm Lãng vừa gọi điện thoại vừa giải quyết đống công tác ứ đọng.
“Ân…”
“Vậy em ngủ đi! Chờ em thức dậy, anh lại gọi điện cho em.”
Biết đang lúc nửa tỉnh nửa mơ, y có nói một trăm câu, hắn khả năng nửa câu cũng không nghe vào, Thẩm Lãng vẫn là quyết định chờ tổ tông tỉnh ngủ nói sau.
“Ân…” Thanh âm Đường Mộ trầm thấp, thấp đến nỗi cơ hồ sắp không nghe thấy.
Thẩm Lãng nhẹ nhàng nói một câu ngủ ngon, vẫn không quên nhẹ nhàng cách điện thoại cho ái nhân một nụ hôn. Buông điện thoại, y rất nhanh đã tập trung vào công tác bận rộn.
Chờ tới lúc Thẩm Lãng ngẩng đầu, trời đã muốn tối đen, nhìn đồng hồ đã sắp tám giờ, không biết tiểu tổ tông của y đã thức dậy chưa, cầm lấy điện thoại, y vẫn là lo lắng gọi điện thoại cho Đường Mộ.
“Uy.” Ngoài ý muốn, thanh âm Đường Mộ không giống như là đang ngủ.
“Thức dậy rồi? Ăn cơm chưa?” Thẩm Lãng sửng sốt, y nghĩ người này bây giờ hẳn là vẫn còn đang trên giường.
“Ăn rồi, anh ăn cơm chiều chưa?” Đường Mộ một tay lái xe, một tay cầm điện thoại, hiếm thấy chủ động hỏi han nam nhân ăn cơm chưa.
“Anh vẫn chưa ăn đâu, vừa mới đem văn kiện khẩn cấp trong quân đọng lại xử lý xong, bây giờ phải đi ăn cơm, em đang ở đâu? Sao nghe giống như là không phải ở nhà?”
Nghe thấy tiếng vang đầu bên kia điện thoại Thẩm Lãng khẽ nhíu mày, tổ tông này đang ở ngoài sao? Giờ này?
“Tôi đang trên đường, đi sân bay đón người.” Người này lỗ tai như thần, bên ngoài trời đang mưa, hắn đóng cửa sổ xe tiếng vang bên ngoài không lớn, vậy mà người này biết hắn không có ở trong nhà.
“Đón người? Đón ai? Ai có mặt mũi thế nào có thể để cho tiểu tổ tông của chúng ta tự mình tới đón vậy?”
Thẩm Lãng đứng dậy cầm lấy áo khoác rời văn phòng đi ra ngoài, trời mưa, trời đương nhiên là lạnh: “Cũng không có mặc thêm quần áo? Nhiệt độ xuống.”
“Quên mặc thêm rồi, đi đón bằng hữu từ Pháp đến, hắn lần đầu tiên đến Trung Quốc, không biết đường.” Người này cho dù không ở bên cạnh hắn cũng muốn đem hết mọi biện pháp chiếu cố hắn thật tốt…
“Bằng hữu đến từ Pháp? Wells kia sao?”
“Sao anh biết?” Đường Mộ kinh ngạc, người này sao cái gì cũng biết? Chuyện này hắn hình như không có đề cập qua với y đi?
“Lần trước ở nghi lễ cáo biệt di thể của bà nội, đại bá mẫu nói bà ấy nhận giúp em một thư tín quốc tế đường dài, nói Wells nào đó muốn tới Trung Quốc, là hắn đi?”
“Ân, chính là hắn.”
“Tổ tông, nhẫn của em vẫn còn trên tay chứ?” Thẩm Lãng đột nhiên hỏi một câu không ăn nhập vào vấn đề.
Đường Mộ rất là nghi hoặc, bất quá vẫn là gật đầu: “Có a! Anh hỏi cái này làm gì?”
Nhẫn của hắn từ ngày kết hôn sau đó cũng không có cởi ra, người này sao lại đột nhiên hỏi chuyện này?
“Tiểu tổ tông, em cần phải nhớ cho kỹ, em hiện tại là người đã kết hôn, dù là nam hay nữ, em tốt nhất cách xa một chút!” Thẩm Lãng giả vờ khụ một tiếng, rất là đứng đắn nói.
“Anh không phải là suy nghĩ nhiều quá? Wells chỉ thích nữ nhân, đối nam nhân hắn không có hứng thú!”
Đường Mộ dở khóc dở cười, trong đầu người này chứa cái gì? Vô cùng tàn nhẫn chính là, đầu hắn nổi điên còn giải thích với người này linh tinh loạn thất bát tao. Nhưng mà hắn không rõ, hắn khống chế không được miệng, muốn giải thích. Đây là vì sao?
“Không thể không phòng! Tiểu tổ tông của anh! Biết không? Mặc kệ hắn là cái gì, cũng phải tiêu diệt ngay ở trong trứng nước!”
Thẩm Lãng đối với mị lực của tổ tông nhà mình rõ ràng như ở trên người y có bao nhiêu lông tơ vậy. Người này chính là yêu tinh! Còn là cái loại yêu tinh không tự giác!
“Cút đi! Càng nói càng thái quá! Anh rất nhàn sao? Đại quân trưởng!”
“Không nhàn! Nhưng mà tổ tông a! Em có khả năng trêu hoa ghẹo nguyệt! Tiểu tâm can của anh chịu không nổi!”
“Lăn đại gia anh! Hỗn đản! Anh mới trêu hoa ghẹo nguyệt! Lão tử làm chuyện này lúc nào?” Đường Mộ trực tiếp rống vào điện thoại.
“Tổ tông, anh nói bao nhiêu lần, anh không có đại gia, đại gia của em chính là đại gia của anh, em tức thì tức, không thể mỗi lần đều đem đại gia ra rủa xả đi? Hơn nữa, tổ tông, anh có thể hướng ông trời thề, anh cho tới bây giờ không