Hung hăng tắm rửa cọ xát thiếu chút nữa rớt một lớp da, chứng choáng váng đầu của Đường Mộ lại tái phát, lúc Thẩm Lãng ôm hắn lên giường, Đường Mộ cơ hồ là vừa chạm gối liền ngủ.
Thẩm Lãng nhẹ nhàng đóng cửa lại, xuống lầu bắt đầu dọn dẹp phòng, tay chân lưu loát cũng mất ba tiếng đồng hồ.
Nhìn phòng ở sáng sủa hẳn lên, Thẩm Lãng lần thứ n cảm thán trong lòng dọn phòng cũng là việc phiền lòng nhất. Trước kia y ở ký túc xá, một năm không dọn mấy lần, y bỏ hai tiếng cũng dọn xong, nhưng mà phòng ở bây giờ, một tháng không ở, y phải mất cả ngày.
Quét tước xong, Thẩm Lãng mở tủ lạnh ra, thấy rau củ đồ ăn đều hỏng. Thẩm Lãng vội đi thu dọn tủ lạnh.
Dọn xong rồi, y lên lầu lấy điện thoại mới mua để trên tủ đầu giường, để cho Đường Mộ vừa thức dậy có thể nhìn thấy, duỗi tay có thể lấy được, còn thuận tay để lại cho Đường Mộ tờ giấy nhắn, y đi siêu thị mua thức ăn.
Thẩm Lãng vội vã đi xuống lầu, nhìn thời gian tranh thủ trong thời gian ngắn nhất trở về, bằng không tiểu tổ tông này tỉnh, tìm không thấy người phỏng chừng lại phát hỏa. Hắn hiện tại đi đứng không thuận tiện, vấn đề xuống giường đi WC chính là đứng mũi chịu sào!
Thẩm Lãng hấp tấp ra thang máy vừa đi vừa mặc áo khoát, đi nhanh về nhanh, nếu không phải trong nhà cái gì cũng không có, y cũng lo lắng tiểu tổ tông ở nhà một mình.
“Đại ca?! Anh vội vàng đi đâu vậy?” Thẩm Ly vừa đậu xe đi ra thì thấy Thẩm Lãng giống như là sau lưng có quỷ đuổi theo phía sau.
“Thẩm Ly? Em không phải đang ở nước ngoài sao?”
Gia hỏa đang dạy học nửa năm, lại đột nhiên đi ra nước ngoài du học này không phải nói là đi ra ngoài lưu lạc sao? Cắt đứt liên lạc với mọi người trong nhà, tự mình biến mất hơn một tháng, sao đột nhiên trở lại?
“Em mấy ngày trước có gọi điện cho Thẩm Tiêu, hắn nói đại tẩu bị tai nạn xe, tình huống rất nghiêm trọng, cho nên em về xem. Em vừa đi bệnh viện mới biết là đã xuất viện về nhà, bác gái nói, các anh đã về nhà rồi nên em vội vã chạy tới đây.”
Cô vừa xuống máy bay liền chạy thẳng đến bệnh viện, ngay cả cửa nhà cũng chưa vào, kết quả làm hại cô đi một đường dài.
“Không có việc gì chứ?”
“Không có vấn đề lớn gì, anh bây giờ đi siêu thị mua một vài thứ, vừa lúc anh đến, nếu không, giúp đỡ anh một chút?” Thẩm Lãng nhìn người bắt đầu bắt lính.
“Không được! Em còn phải lên lầu thăm đại tẩu nữa! Em ngay cả khoai lang khoai tây còn không phân biệt được, mấy thứ anh cần em sợ là không mua được cho anh rồi.”
Thẩm Ly khoát tay không thôi, cô là cái loại người ngũ cốc tiêu chuẩn còn không phân biệt được, bảo cô đi siêu thị mua đồ cho y, đến khi y nhìn thấy đồ cô đem về phỏng chừng sẽ phát điên!
“Đại tẩu em đang ngủ, em đi lên cũng không được gì, đi! Theo anh xách đồ!” Người này công lực gây ồn y không dám lĩnh giáo, giờ này đi lên lầu, vậy còn không làm cho tiểu tổ tông nhà y nhảy dựng lên đập phòng a!
“Không muốn! Em vì sao phải đi theo anh làm khuân vác?” Cô ngốc hay sao?! Lúc này đi theo lão đại đi siêu thị đi tìm ngược? Thực bất hạnh, cô lúc trước đã từng bị độc hại! Cùng y đi xách đồ còn không xách đứt hai cánh tay của cô a?
“Vậy em đứng ở dưới lầu chờ anh trở về đi! Đừng nghĩ anh sẽ cho em lên lầu! Đại tẩu em mới xuất viện, nhưng mà tình huống khôi phục cũng không phải tốt lắm, em ấy một tháng nay ngủ cũng không ngon giấc, giờ về nhà khó lắm mới có thể ngủ ngon, em đừng có gây thêm phiền!”
Không phải y không tin nha đầu này, mà hành động của cô thật sự rất bất lương!
“Anh sao lại có thể như vậy? Tốt xấu gì sau khi các anh kết hôn em cũng là lần đầu tiên đến nhà các anh, anh sao lại đối đãi với em như vậy? Còn may là ba em từ nước ngoài trở về thăm đại tẩu, anh có phải có chút quá phận hay không a?”
Thẩm Ly không thể tin được nhìn Thẩm Lãng. Đây vẫn là anh của cô sao? Có anh ruột như vậy sao?
“Anh đây là không có biện pháp, cứ như vậy, anh đi trước, em chờ anh trở lại đi!” Nhìn thời gian, Thẩm Lãng quyết định không bép xép với người này nữa! Y đã lãng phí hết mười phút!
“Ca! Đại ca! Thẩm Lãng! Sao anh lại như vậy!” Thẩm Ly hung hăng dậm chân! Kêu mấy tiếng, ca ca hỗn đản ngay cả đầu cũng không quay lại một chút, đi thẳng tắp!
Cô không phải thật sự muốn đứng ở đây chờ đại ca hỗn đản kia trở về đi?! Hôm nay tuy rằng không nóng, nhưng mà muốn cô đứng ngốc ở đây vẫn là không có khả năng a!
Thẩm Ly không cam lòng dậm dậm chân, đuổi theo Thẩm Lãng.
Rốt cuộc khi Thẩm Lãng vừa mới vào cửa siêu thị thì vượt qua y: “Anh chạy nhanh như vậy làm cái gì?!” Hại cô mang giày cao gót 10cm chạy một đường mới đuổi kịp!
“Anh đuổi thời gian, đại tẩu em ở nhà một mình, anh lo lắng.” Thẩm Lãng đẩy hai xe mua sắm thật to, một tay đẩy xe, một tay không ngừng lấy thứ y muốn.
“Có cái gì lo lắng? Một người sống sờ sờ còn muốn anh ôm mới được?”
Thẩm Ly bình thường chính là loại tiểu thư ngũ cốc chẳng phân biệt được không động tay chân, lúc này cùng Thẩm Lãng chạy một đường, mệt muốn tắt thở, trực tiếp dựa vào bên người Thẩm Lãng, ôm cánh tay Thẩm Lãng, mệt chết cô,