"Chúng ta nhìn lại một chút cái video trên mạng đăng lại đi, chỉ là quay chụp góc độ không rõ ràng, hẳn là người nào chụp lén, nhưng mà tại sao hôn lễ đã qua mấy tháng rồi video này mới bị tung lên mạng?"
"Em ngủ đi, anh gọi cho ba một chút!"
Thẩm Lãng nằm ở trên giường vừa nói vừa gọi điện thoại thông báo tình hình cho lão ba nhà mình, Đường Mộ nửa ngủ nửa híp mắt nằm ở trong ngực Thẩm Lãng, chuẩn bị đi đánh cờ với chu công.
___________
"Được rồi! Ba đã biết! Chuyện này là các con tự mình ra mặt hay là để ba xử lý?"
Thẩm tế gật gật đầu, ý bảo thủ hạ chờ một chút, ông đang ở tiếp điện thoại của con trai. Chuyện này rất quan trọng!
Người tới hơi hơi sửng sốt, vị gia này cũng sẽ có ngày ở văn phòng xử lý việc riêng của con trai sao?!
Một cảnh tượng trăm năm hiếm có a! Ai cũng đều muốn biết vị gia này có đi xử lý việc tư trong giờ làm việc hay không. Nhưng mà Thẩm gia chính là một quân đoàn tăng cường a! Dù cho Thẩm gia có cháy nhà thì người này nhất định sẽ không nhíu mày lấy một chút. Đây là....
"Lão ba, ba có rảnh không? Nếu ba rảnh, vậy ba đi xử lý việc này giúp con đi! Chân của Mộ lập tức phải chuẩn bị làm trị liệu phục hồi, con không có thời gian để phân tâm!"
Thẩm Lãng hiện tại chỉ ước từng giây từng phút được dính trên người tiểu tổ tông của mình. Hiện tại ba mình đã chủ động mở miệng, Thẩm Lãng liền lập tức quăng cục nợ này cho ba mình xử lý.
Đường Mộ hoàn toàn khinh bỉ tên nam nhân lười này rồi! Nói tới nói lui, tên hỗn đản này chính là lười giải quyết! Hắn làm trị liệu thì liên quan gì tới tên kia? Tên hỗn đản kia hiện tại chuyện gì cũng đều lấy cớ hắn trị liệu mà làm lá chắn! Còn dùng đến thuận buồm xuôi gió!
"Được! Chuyện này hai đứa cũng đừng quản, để cho Tiểu Mộ yên tâm làm trị liệu. Ba nghe nói con hiện tại đang ở quân khu, Tiểu Mộ cũng ở bên cạnh con sao?"
"Ân, con mới trở về quân khu ngày hôm qua, có chút việc a, Mộ hiện tại đang ở bên cạnh con, ba muốn nói chuyện với em ấy không?"
Thẩm Lãng nhìn tiểu tổ tông đang mơ màng sắp ngủ, bất đắc dĩ lắc đầu, tổ tông này đời trước nhất định là heo đi! Mùa đông bởi vì lạnh hắn thích trong ổ chăn cuộn còn có thể chấp nhận được! Nhưng mà hiện tại là mùa hè a, hắn cũng có thể cuộn ở trên giường cả ngày chỉ để ngủ!
"Được!"
"Tới, Mộ, là điện thoại của ba." Thẩm Lãng đem điện thoại đưa cho Đường Mộ, cười đến vui vẻ.
Đường Mộ mở mắt ra, vẫn là thuận tay tiếp nhận điện thoại.
"Alo, ba ba."
"Tiểu Mộ, ba nghe Thẩm Lãng nói vết thương trên đùi con đã được gỡ thạch cao xuống rồi, hẳn là giờ con không còn đau nữa đi?"
Câu đầu tiên nói với Đường Mộ chính là quan tâm tình trạng vết thương của hắn. Thẩm Tế cảm thấy con trai hỗn đản nhà mình không có chiếu cố tốt cho tức phụ nhi. Vợ chồng son cãi nhau lại khiến cho tức phụ nhi xảy ra chuyện lớn như vậy! Trong lòng ông trừ bỏ băn khoăn vẫn là băn khoăn!
"Vẫn tốt! Không đau, ba ba không cần lo lắng." Đường Mộ vẫn là có chút câu nệ, đối với người cha thượng tướng này, hắn vẫn có áp lực nói không nên lời!
"Không có việc gì thì tốt! Con cứ chuẩn bị trị liệu phục hồi cho tốt đi! Hiện tại có lẽ đi bệnh viện khẳng định là sẽ có nhiều phóng viên, nếu không ba ba an bài cho con ở bệnh viện quân khu được không?"
Thẩm Tế vẫy vẫy tay với người vừa tiến vào, ý bảo tạm thời đừng nóng nảy, ngồi xuống chờ ông một tí.
Người vừa tiến vào thấy Thẩm Tế hành động như vậy cũng sửng sốt, này ――
"Không có việc gì, ba ba, Thẩm Lãng đã an bài tốt rồi, không sao cả!"
"Vậy là tốt rồi! Cứ như vậy đi! Chờ ba ba giải quyết chuyện này rồi sẽ gọi điện thoại lại cho hai đứa sau. Khi nào rảnh thì về nhà một chuyến đi! Mọi người trong nhà rất nhớ con đó, ông nội mấy ngày nữa cũng sẽ trở về, hôm qua còn gọi điện thoại về bảo ba nói hai đứa về nhà một chuyến!"
A? Không phải là gọi cho Thẩm công tử? Mà là gọi cho con dâu sao?
"Được ạ! Cảm ơn ba ba."
"Vậy được rồi, ba ba cúp nhé!"
"Vâng, tạm biệt ba ba."
"Được, gặp con ở nhà nhé!"
______
"Tư lệnh! Ngài đây là gọi điện thoại cho ai vậy a?!"
Mọi người đừng bảo quân nhân không có tâm lý bát quái, bất kể là ai thấy việc khác thường đều cũng sẽ nổi lên một sự nhiều chuyện không hề nhẹ.
"Tôi vừa gọi cho con trai cùng con dâu nha!" Thẩm Tế buông điện thoại, trên mặt còn mang theo ý cười nhàn nhạt.
"Ha hả, Tư lệnh, làm việc với ngài nhiều năm như vậy, hôm nay tôi mới thấy ngài giống một vị cha ruột đó nha!"
"Như thế nào? Nghe cậu nói, coi bộ lúc trước tôi không phải là một ông cha ruột của nó hay sao?"
"Không có! Sao có thể a! Ý của tôi chính là hôm nay ngài chính là một người cha hiền lành ôn hòa nhất quân bộ!"
"Nói chính sự!" Vừa đảo mắt một cái, người cha hiền lành ôn hòa nhất quân bộ lập tức lại bày ra vẻ mặt cùng giọng điệu nghiêm túc thường ngày.
"Vâng! Tư lệnh, đây là văn kiện quan trọng cần ngài đích thân ký tên..."
___________
Đường Mộ cúp điện thoại, nhìn cũng không thèm nhìn liền trực tiếp ném tới cho Thẩm Lãng.
"Anh càng ngày càng lười rồi!"
Một chút chuyện nhỏ này y còn trực tiếp ăn vạ ba ba giải quyết! Hừm! Thật đúng là dùng dao giết trâu để mổ gà!
"Tổ tông, anh chỉ là muốn bớt việc một chút!" Thẩm Lãng một chút áy náy cũng không có! Đó là ba ruột của y a! Đối với ba ruột của mình thì cần gì mà phải khách khí? Y không đi nhờ ông thì đi nhờ ai?
"Bớt việc một chút? Chuyện này lớn lắm sao? Anh đã lớn như vậy rồi mà đến chuyện này anh cũng