"Vào đi!"
Thẩm Tế trầm giọng cho phép đồng chí cảnh vệ viên vừa hô báo cáo tiến vào. Cảnh vệ viên bước nhanh vào nhà, trong tay còn cầm theo một xấp tư liệu.
"Chào thủ trưởng ạ!"
Thẩm tế vẫy vẫy tay: "Có kết quả rồi sao?"
"Báo cáo thủ trưởng! Đúng vậy, đây là tư liệu vừa tra được ạ!"
Cảnh vệ viên đi tới bàn ăn đem xấp tư liệu trong tay giao cho Thẩm Tế.
"Ừ, đi ra đi!"
Thẩm Tế mở tài liệu ra xem, nhưng càng xem càng khó hiểu.
"Làm sao vậy? Đại ca!"
Thẩm Hạo và Thẩm Bang ngồi bên cạnh cũng khó hiểu theo, vì sao đại ca lại có phản ứng như thế này? Chẳng lẽ việc này rất khó giải quyết ư?
Thẩm Lãng và Đường Mộ nhìn nhau, đây là làm sao vậy? Cái tình huống gì đây a? Phản ứng như này là sao đây???
"Hai đứa tự mình xem đi!"
Thẩm Tế trực tiếp đưa tài liệu trong tay mình cho Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng càng đọc càng muốn mắng người! Mẹ nó! Cái bà điên này sao mà đi đâu cũng gặp tô ta hết vậy?!!
"Thẩm Tiêu! Em có thể đưa cô ta vào ngục giam cho đến chết không?"
Sắc mặt của Thẩm Lãng còn đen hơn đáy nồi, chuyện này không đến nỗi phải tử hình, nhưng mà bị giam đến chết thì chắc là có thể có đúng không?
Đường Mộ nhìn Thẩm Lãng tức giận bừng bừng cũng đoán ra được phần nào. Chuyện này chắc chắc là có liên quan tới nữ nhân kia đi!
"Có thể nha! Có cái gì mà em đây không thể làm được, nhưng mà đại ca, anh nghiêm túc đấy à?"
Thẩm Tiêu đẩy đẩy mắt kính, vẻ mặt vân đạm phong khinh! Muốn đẩy một người vào tù đến chết thì có gì khó?
Thẩm Nhất sửng sốt, xem biểu tình của đại ca thì chuyện này lại là do cái bà chưa từ bỏ ý định kia đi?
Thẩm Mặc cùng Thẩm Thành vẻ mặt buồn bực, đại ca trầm ổn của bọn họ rất ít khi tức giận như vậy? Người này đến tột cùng là ai a???
"Thật!"
Thẩm Lãng đen mặt, y một chút cũng có nói giỡn có được không?
"Vậy được, anh cứ chờ đi!"
Thẩm Tiêu gật gật đầu, xem ra thiếu tướng nhà bọn họ thật sự là bị chọc tới mức nỗi bão lên rồi!
"Làm sao vậy? Đây là sao vậy? Mấy đứa đang nói tới ai vậy? Thẩm Lãng, rốt cuộc người này là ai? Tại sao lại làm cho con tức giận tới mức này?"
Tiêu Vũ hơi lo lắng, con trai bà từ trước tới nay là người tuân thủ theo pháp luật, từ khi nào mà nó cũng muốn chơi mấy trò bỏ đá xuống giếng này?
"Không có gì, mẹ, chỉ là một bà điên cần phải thu thập một chút thôi!"
Nói không nghe đúng không? Giải thích nhiều lần vậy mà vẫn không thông não đúng không? Nhiều lần muốn kiêu chiến giới hạn của y đúng không? Vậy thì không nên trách y trực tiếp dùng tới phương thức này để giải quyết!
"Con muốn thu thập một đứa con gái?"
Tiêu Vũ choáng váng! Đứa nhỏ nhà mình không văn minh như thế này từ bao giờ thế?
"Mẹ! Đó là một bà điên cần phải thu thập!"
Đường Mộ buông cái muỗng trong tay ra, khóe miệng nhàn nhạt. Trực tiếp thừa nhận thủ đoạn của Thẩm Lãng! Rất tốt! Hai người bọn họ còn chưa có tìm tới cô ta, hiện tại cô ta lại tự động dâng mình tới cửa! Vậy thật xin lỗi, món ngon đến tận miệng mà không ăn thì có phải là quá uổng phí rồi không? Cũng không thể trách bọn họ được mà!
Đường Mộ nói làm Tiêu Vũ sửng sốt! Đây là...
"Ba, chuyện này ba không cần phải lo, chuyện này con tự giải quyết là được rồi!"
Thẩm Lãng trực tiếp ném tư liệu trong tay qua cho Thẩm Tiêu.
"Anh mặc kệ em dùng cách gì hay thủ đoạn gì, anh chỉ cần kết quả!"
Được Đường Mộ ngầm đồng ý, Thẩm Lãng một chút cố kỵ cũng không giữ lại. Y chưa bao giờ đánh phụ nữ, càng chưa từng dùng bất cứ một thủ đoạn gì với phụ nữ! Nhưng mà người phụ nữ này dám động vào vảy ngược của y, thật sự là rất giỏi, còn biết lập kỷ lục là người phụ nữ đầu tiên mà y đối phó!
Mọi chuyện đều có thể dùng lời nói để giải quyết, nhưng Thẩm Lãng y cũng đã cảnh cáo cô ta rồi, điểm mấu chốt của y là gì, dám động vào điểm mấu chốt của y, thì y cũng nên đáp lễ lại có phải hay không?
"Ừ! Đây là chuyện của con, ba sẽ không nhúng tay vào!"
Thẩm Tế cũng nghĩ đây là chuyện riêng của Thẩm Lãng, vẫn nên để nó tự giải quyết đi thì hơn!
Thẩm Bang và Thẩm Hạo nhìn cũng biết đại khái nguyên nhân căn bản là ở đâu rồi. Thẩm Lãng cũng đã nói là chuyện này để cho nó xử lý, bọn họ cũng không nên nhúng tay vào!
"Gần đây có chút nghèo, Thẩm Tiêu, tìm tổn thất bên đám truyền thông đi! Tiền bồi thường chúng ta chia đôi!"
Toàn thân Thẩm thiếu tướng đều tỏa ra hương vị của ác ma. (tui chém đó)
"Oa! Thật sao?!? Đại ca!"
Thẩm Lãng vừa nói những lời này xong làm cho huynh đệ tỷ muội Thẩm gia lập tức nổ tung chảo!
"Mộ, không thành vấn đề đi?"
Thẩm Lãng quay đầu không yên tâm xin chỉ thị từ lãnh đạo thượng cấp.
Đường Mộ ưu nhã buông khăn giấy trong tay ra:
"Quyền kinh tế to bự của nhà chúng ta giao cho anh phụ trách!"
Thẩm Tiêu vừa nghe lập tức hỏi lại: "Không có hạn mức cao nhất?"
"Không có hạn mức cao nhất!" Đường Mộ gật đầu.
"Vậy được!" Thẩm Tiêu gật gật đầu!
Người Thẩm gia ngồi xem cũng hiểu ra một phần nào. Việc nhỏ Thẩm Lãng làm chủ, đại sự thì Đường Mộ làm chủ. Đương gia chủ quản chân chính vẫn là Đường Mộ!
Thẩm Thành, Thẩm Mặc, Thẩm Nhất đều lắc đầu nhìn Thẩm Tiêu, nhà bọn họ giàu nhất chính là hai người trước mặt này. Lần này chỉ cần Thẩm Tiêu vận dụng công phu sự tử ngoạm một chút là có thể thu về một đống tiền mà cả đời người khác có thể kiếm được rồi! Thẩm Tiêu tiểu tử này cũng hời quá rồi!!!
"Đại ca! Em muốn làm trợ thủ giúp đỡ Tiểu Ngũ, anh chia cho em với có được không?"
Thẩm Thành đỏ mắt, hắn gần đây rất là nghèo luôn đó!
"Tam ca, từ trước tới nay em không