Cửa phòng tắm vừa mở ra, Đường tiểu tổ tông toàn thân xích lõa ngồi ở trong bồn tắm, đầu hơi hơi dựa vào thành bồn, trên người trải rộng xanh đỏ tím hồng các loại dấu vết, vệt nước như có như không trên hai hạt đậu trước ngực, lộ ra đủ loại dụ dỗ.
Thẩm Lãng nuốt nuốt nước miếng, ông trời ơi, sao y lại có thể may mắn gặp được tiểu tổ tông nhà y vậy!!!
Thẩm Lãng hít một hơi thật sâu, ngồi xổm xuống, vỗ vỗ mặt của Đường tiểu tổ tông.
"Tiểu tổ tông, dậy nào, dậy ăn sáng đi, chúng ta còn phải đi trị liệu nữa!"
Mỗi ngày bọn họ luôn đúng giờ làm trị liệu phục hồi, Đường Mộ kiên trì, Thẩm Lãng càng kiên trì hơn.
"Muốn ngủ!" Đường Mộ nhắm hai mắt bất mãn trả lời lại một câu.
"Chúng ta đi trị liệu trước rồi về ngủ có được không, anh đảm bảo tới giờ cơm chiều mới kêu em dậy!"
Biết Đường Mộ mỗi ngày làm trị liệu đều mệt muốn chết nên từ khi Đường Mộ bắt đầu làm trị liệu, Thẩm Lãng chưa từng dám làm hắn mệt mỏi vào buổi sáng bao giờ. Thế nhưng hôm nay thật sự là y không khống chế được.
"Cho anh lăn lộn ông này!"
Đường Mộ mở mắt, quay đầu lại véo mặt Thẩm thiếu tướng một cái.
"Rõ ràng biết sáng nay ông phải làm trị liệu, anh còn dám lăn lộn ông!"
Đường tiểu tổ tông hoàn toàn đem chuyện bản thân mình giao thân cho địch vứt ra sau đầu.
"Tiểu tổ tông ơi, hôm nay là sinh nhật anh đó, coi như đây là quà sinh nhật của anh đi, có được không?"
Thẩm Lãng lấy tay che mặt, cầu xin tha thứ.
Đường Mộ trừng Thẩm thiếu tướng mắt một cái, không tình nguyện buông lỏng tay, hắn là biết hôm nay là sinh nhật của tên này, mới ngầm cho phép y sáng sớm lên cơn như thế, nếu không thì ―― hừ hừ!
Bởi vì thời tiết thật sự rất nóng, Thẩm Lãng đối với việc Đường tiểu tổ tông ngủ trong bồn tắm cũng không có mạnh mẽ cấm đoán gì, nhưng mà mỗi lần tiểu tổ tông đi tắm thì y lại có thể nghiêm khắc khống chế thời gian. Không có biện pháp nào khác a, tiểu tổ tông chính là thích như vậy, vậy thì y cũng phải chiều theo.
Thẩm Lãng trực tiếp bế Đường tiểu tổ tông nằm trong bồn tắm lên, Đường Mộ một thân dính nước cũng làm ướt cái áo tắm dài Thẩm Lãng đang mặc trên người. Thẩm Lãng lau khô thân thể cho Đường Mộ, sau đó lại nhét người vào chăn, rồi mới đứng dậy thanh lý cái áo tắm dài đã ướt sũng của mình, Thẩm thiếu tướng một thân trần như nhộng chạy tới tủ tìm quần áo cho tiểu tổ tông nhà mình.
"Lão nam nhân, hôm nay anh đã ba mươi ba rồi!" Đường Mộ nhìn Thẩm Lãng đang tìm quần áo, đột nhiên liền nói một câu.
Thẩm Lãng vừa nghe, xoay người nhìn Đường tiểu tổ tông: "Lão nam nhân?"
"Ba mươi ba còn không tính là lão nam nhân à?" Đường Mộ dùng tay chống đầu khiêu khích nhìn Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng quay lại đè Đường Mộ xuống dưới thân:
"Cảm thấy anh già rồi? Hửm?"
Ngữ khí có mười phần nói không nên lời, mười phần nguy hiểm và hai mươi phần ái muội.
"Anh đã ở tuổi này rồi mà còn tự nhận mình là người trẻ tuổi à?"
Người hai mươi mấy tuổi xem người ba mươi tuổi trở lên đều cảm thấy giữa bọn họ có một khoảng cách rất xa, ba mươi tuổi là đã bắt đầu bước vào độ tuổi trung niên rồi đó.
"Anh cảm thấy chúng ta cần phải thảo luận lại vấn đề này, em thấy thế nào?" Thẩm Lãng nguy hiểm híp híp mắt.
"Thế nào? Muốn dùng công phu trên giường tới nói chuyện? Lão nam nhân sáu mươi tuổi còn có thể làm được cái gì?" Đường Mộ không sợ chết tiếp tục khiêu khích.
"Lão nam nhân sáu mươi tuổi? Vậy thì hôm nay chúng ta kiểm tra kỹ càng lại một chút, anh với lão nam nhân sáu mươi tuổi khác nhau như thế nào!"
Mấy lời này của Đường tiểu tổ tông hoàn toàn đả kích lòng tự trọng của Thẩm đại quân trưởng, tiểu tổ tông này cư nhiên lại có thể so sánh y với một ông lão sáu mươi tuổi??? Hôm nay không giáo huấn cho tiểu tổ tông này một trận nhớ đời, y sẽ không mang họ Thẩm!
Thẩm Lãng với tay tuột cái chăn đắp hờ trên người Đường Mộ xuống, lực đạo trong tay cố gắng khống chế không làm đau tiểu tổ tông bên dưới, nhưng nụ hôn ở trên môi Đường Mộ lại không thèm khống chế một tí nào! Một ngụm hôn xuống, dấu vết cũ trên người Đường tiểu tổ tông còn chưa tan thì bây giờ lại có thêm vài dấu vết mới, khung cảnh trước mắt dâm mỹ không thể tả được!
Đường Mộ đẩy đẩy Thẩm Lãng, cái tên nam nhân này, vừa nói tới thì lập tức hành động! Bộ tên này không biết hôm nay còn có một đống chuyện à?
"Không phải em muốn biết anh có phải đã già hay chưa à? Trốn cái gì? Chúng ta làm một chút để em nhìn xem nam nhân của em đã già hay chưa đi!"
Y chỉ mới ba mươi ba tuổi mà tiểu hỗn đản này đã ghét bỏ y già? Hừ hừ! Hôm nay y nhất định sẽ giáo huấn y thật tốt! Để hắn có còn chê y già nữa không!
"Buông tay! Lão tử eo còn đau, anh còn muốn thế nào nữa?"
Biết nam nhân không có nói giỡn, Đường Mộ hết chỗ nói rồi. Vừa nãy không phải mới làm hai lần sao? Eo với chân hắn bây giờ còn đau đó, nam nhân này định làm thật sao?
"Vừa nãy không đủ, không bằng em chân chính cảm nhận lại một lần nữa, thế nào? Bây giờ anh nhất định sẽ thỏa mãn em, để em cảm nhận được nam nhân của em có thật sự già hay không, nhé!"
"Không làm!"
Hai lần vừa nãy cũng đủ làm hắn eo đau cả nửa ngày rồi, bây giờ y mà lại làm tiếp thì hôm nay đừng mong hắn có thể ra được khỏi cửa!
"Việc này không phải do em nói là được!"
"A ―― Ưmmmmm......"
......
Đường Mộ mệt đến mức cả người vô lực nằm trên giường, hắn rốt cuộc biết hôm nay là bản thân không có việc gì tự tìm việc cho mình! Hắn thật sự là não tàn mới có thể cùng nam nhân kia nói vấn đề này!
Nam nhân này từ trước đến nay không có cấm hắn cái gì cả, nhưng mà đối với tôn nghiêm của nam nhân thật sự là không thể coi thường được!
"Thế nào? Tiểu tổ tông, nam nhân của em có khác với lão nam nhân nhân sáu mươi tuổi không?"
Tâm tình nam nhân rõ ràng đã chuyển theo hướng biến tốt đẹp,