Một đám người ăn uống xong xuôi đã là bốn giờ rưỡi sáng, bình rượu vỡ tung tóe trên sân, tạo nên một cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.
Văn Địch không chịu được buồn ngủ nên đã về phòng ngủ trước, mấy người còn lại thì tinh thần vô cùng sung sức.
"Aida! Thẩm Lãng! Cậu đã ba mươi ba tuổi rồi đó!"
Lợi Quốc Đống nhìn hai người thân mật đột nhiên cảm thán một câu!
"Không phải cậu cũng ba mươi ba tuổi rồi à? Cảm thán cái mông cậu ấy!"
Thẩm Lãng đang ngồi mát xa chân cho Đường Mộ, nghe thấy Lợi Quốc Đống nói lập tức đáp lại một câu! Bây giờ mới ba mươi ba tuổi một ngày, còn Lợi Quốc Đống hắn đã ba mươi ba tuổi mấy tháng rồi đó! Còn ở đây mà nói!!!
"Tôi chỉ nói vậy thôi chứ không có ý gì cả! Hừm!!! Đến cậu mà cũng đã kết hôn rồi, thấy hai người thân mật mà một quý tộc độc thân như tôi đây cũng muốn kết hôn!"
"Nào... Uống!!! Cuối cùng cậu cũng nghĩ thông suốt rồi sao?"
Lý Đặc nghe thấy Lợi Quốc Đống cảm thán, nằm xoài trên ghế trêu hắn. Tên cẩu độc thân quý sờ tộc này mà cũng muốn kết hôn? Chuyện này cũng khá là vi diệu đó chứ!
"Cái gì nghĩ thông với chả suốt, tôi đây là bị cặp tình nhân bỉ ổi kia kích thích đó có được không?"
Lợi Quốc Đống tức giận liếc Lý Đặc một cái.
"Bọn tôi làm cái gì mà kích thích đến cậu? Chẳng lẽ cậu cũng muốn đi tìm bạn trai à?"
"Má!! Các cậu còn dám nói không kích thích tới đời sống cẩu độc thân của tôi à?!"
....
Đường Mộ bị đồng chí thiếu tướng nào đó lăn lộn cả đêm đã đủ mệt mỏi, vừa mới ngủ không được bao lâu lại bị đánh thức, hắn chống đỡ đến giờ phút này cũng đã sức cùng lực kiệt rồi đó biết không?!!
"Em mệt không? Anh ôm em lên ngủ nhé! Hôm nay chúng ta không làm trị liệu, ở nhà ngủ nhé!"
Đường Mộ gật gật đầu, xoa xoa giữa mày, hôm nay đúng thật là không còn sức đâu mà làm trị liệu, thật sự là đứng-không-vững!!!
"Đi thôi!"
Thẩm Lãng bế Đường Mộ lên, chuẩn bị về phòng lên lầu đi ngủ, đã bị Thẩm Mặc ngăn cản:
"Đại ca! Anh vội cái gì? Món chính hôm nay còn chưa lên sàn, thiếu các anh thì còn gì là thú vị nữa!"
Thẩm Lãng cạn lời, đám nhóc này lại tính bày thêm trò gì nữa đây?!?
"Các anh em! Lên!!!"
Thẩm Thành ra lệnh một tiếng, một đám người đang nằm nghỉ ngơi ở trên ghế toàn bộ đứng dậy, chạy vọt lại mấy thùng mỡ lợn bên cạnh, một đám thì giữ chân Thẩm Lãng và Đường Mộ lại, không nói hai lời trực tiếp phun lên người của hai nhân vật chính.
Đợi đến khi Thẩm Lãng phản ứng lại được thì đã chậm, cột nước màu trắng trực tiếp phun lên thân hai người.
Đường Mộ khẽ cắn môi, hắn cuối cùng biết là mấy cái thùng kia được dùng để làm gì rồi! Sao hắn lại không nghĩ ra nạn nhân chính là hắn và Thẩm Lãng được nhỉ!!!
Thẩm Lãng ôm Đường Mộ lui về phía sau, lui đến giàn nho của Thẩm lão thủ trưởng hét lên:
"Mấy người nhớ kỹ đó cho ông!!!"
CMN! Một thân dính đầy bơ, nhìn thôi cũng đủ biết là rất khó chịu rồi!
Đường Mộ cũng là một thân bơ, trên mặt, trên tóc, trên cổ, tất cả đều là bơ!
"Không quan hệ! Đại ca, ít nhất thì hiện tại anh không phản kháng được bọn em!"
Có thể chỉnh thiếu tướng nhà bọn họ đến mức này, đây là cơ hội ngàn năm có một đó biết không?!! Bỏ lỡ lần này thì không còn lần sau đâu! Dù sao thì bọn họ cũng đã bị y ghi thù, tội gì không chơi tới bến?!!
Đường Ngạo trợn mắt há hốc mồm nhìn hiện trường rơi vào tình cảnh "vô cùng hỗn loạn". Mấy người kia chuẩn bị mấy thùng bơ đó là để dùng trong giờ khắc này có đúng không? Ông trời ơi! Bọn họ có phải quá ngây thơ rồi không? Hết chơi súng nước lại đến trò phun bơ lên người này? Người Thẩm gia thật sự là một đám quái thai, đầu óc thật sự không giống với người bình thường!
Đường Ngạo tò mò chạy tới mấy thùng bơ xem thì phát hiện đây toàn bộ đều là bơ dính, xem ra bọn họ đã có âm mưu từ trước rồi!
"Nhìn cái gì thế? Động thủ đi? Đứng đó làm gì?"
Thẩm Ly nhìn Đường Ngạo đứng nhìn mà không làm gì cả, chạy tới thúc giục.
Đường Ngạo lắc đầu:
"Miễn! Mọi người cứ chơi đi, tôi xin phép không tham gia."
Hắn không muốn trêu chọc Đường tiểu tổ tông công tư bất phân! Bây giờ công việc của hắn đã bận đến sấp mặt rồi, hắn không muốn mình làm thánh mẫu đi quản lý Đường thị đâu!!!
"Đại thiếu gia à, chắc là cậu rất ít khi gặp cảnh tượng này có đúng không? Khó gặp được thì hãy chơi tới bến! Quan tâm kết quả làm gì? Mau tới đây!!!"
Thẩm Ly vừa dụ dỗ vừa nhét cây súng bắn nước nhét vào trong tay Đường Ngạo, sau đó lại đi về chỗ thùng bơ bổ sung "đạn", lại xông tới bắn tới hai người Thẩm Lãng và Đường Mộ.
"Đánh! Các anh em! Có oan ôm oan có thù tất báo!"
Nhìn một sân người đã lâm vào trạng thái điên cuồng, Đường Ngạo cười khổ:
"Nếu không quan tâm tới kết quả thì kết quả là chết không toàn thây!"
"Sao thế? Sợ đại tẩu trả thù à?" Thẩm Tiêu vỗ vai Đường Ngạo vai nói.
"Nó uy hiếp muốn quăng Đường gia lại cho tôi!"
"Ha ha, cũng chỉ người Đường gia mấy người không ham thích