“Thẩm Lãng, qua đây với bà nội.” Lão thái thái Thẩm gia cười híp mắt nhìn cháu trai lớn.
Thẩm Lãng thong thả đi tới bên cạnh lão thái thái ngồi xuống. “Bà nội, trở về lúc nào? Sao cũng không bảo ba mẹ nói với con một tiếng?” Nói một tiếng thật tốt a, nói một tiếng y nhất định ở lại quân đội không về.
“Chiều nay tới, ông nội con nói nhắc trước, ta không cho, như vậy thật tốt a! Có thể cho con một kinh hỉ nha.” Đứa nhỏ này chính là bà nhìn lớn lên, tuy rằng mấy năm nay y ở quân đội, nhưng là đứa tinh ranh nhất trong nhà. Nói rồi y còn có thể về?
Thẩm Lãng không nói gì, nguyên lai đây mới là người cứng rắn nhất!
“Thẩm Lãng a, khi nào đem đối tượng dẫn về nhà cho ông bà nội nhìn một chút, con xem, sang năm con ba mươi ba tuổi rồi, nên thành gia a! Lúc ông nội con bằng tuổi con, đã có tứ thúc con rồi.” Lão thái thái cũng là một người thẳng thắn, một chút cũng không quanh co.
“Đúng vậy, Thẩm Lãng, nam nhân thành gia lập nghiệp, hiện tại nghiệp con cũng lập được rồi, thế nhưng gia vẫn chưa có bóng dáng đâu, chuyện riêng không thể chậm trễ nữa rồi.” Lão gia tử trước giờ luôn theo bước chân lão thái thái đi tiếp.
“Ông nội, bà nội, không phải là con không lo lắng chuyện riêng, mà là con quá bận rộn, căn bản là không có thời gian đi tìm a!” Y đích thật là rất bận, bận đến nỗi từ sáng tới tối đảo quanh ở trong quân đội, nhìn thấy toàn là đàn ông, chẳng lẽ để cho y cưới một nam tức phụ về Thẩm gia?
“Con bây giờ là quân trưởng, lẽ nào ngay cả thời gian cho đối tượng cũng không có?” Y nghĩ là chỉ có một mình y ở quân doanh ? Sẽ không biết trong quân đội bận đến nỗi ngay cả thời gian tìm đối tượng cũng không có?
“Năm ngoái con chỉ nghỉ có một tuần, ông nội.”
“Thật sự?” Năm ngoái đúng là rất ít thấy y.
“Ông có thể đi hỏi Lâu tư lệnh một chút.”
“Được rồi, năm nay không có bận như vậy chứ!”
Đại sảnh cũng chỉ có âm thanh của bọn họ, mọi người ở một bên xem, vốn là, đại hội cuối năm nay chính là phê bình cái tên hơn ba mươi tuổi vẫn còn độc thân này! Làm cho bây giờ có một người bắt chước! Thẩm Ly đã ba mươi tuổi rồi, cũng vẫn độc thân!
“Nhưng mà ông nội, ông biết rõ con mỗi ngày tiếp xúc trong quân đội đều là đàn ông, con đi đâu tìm cho người một tức phụ a?” Thẩm Lãng cũng không lo lắng, nước tới đất ngăn, binh tới tướng đỡ!
“Vậy thì tìm một nam tức phụ cũng có thể!” Lời này vừa ra, tất cả mọi người choáng váng!
Đây là ý gì? Phải dùng tới loại điên cuồng này?
Lão gia tử bình tĩnh nhìn Thẩm Lãng một cái. “Mười mấy năm trước chính con nói tương lai ngươi không cưới con gái làm vợ, phiền phức.”
Mọi người đỡ cằm! Ông trời a, ngài không phải là lão niên si ngốc chứ?
Thẩm Lãng cười! Lần này không phải là cười đạm định! (hờ hững + ổn định)
“Ông nội, đây chính là người nói.” Đợi hơn mười năm chính là đợi câu này.
Lần này tất cả mọi người không phải là đỡ cằm mà là tập thể hôn mê! Ông trời a, thiếu tướng trẻ tuổi nhất Thẩm gia lại là —!
__________
Đường Mộ nhìn văn kiện gia mật trong tay, trở mắt xem thường vô số lần. Đường Ngạo cái tên kia chỉ biết bốc lột hắn, mình thì chạy đi tiêu dao, liền đem toàn bộ việc trong tay ném cho hắn, lại còn gọi hay ho là tình huynh đệ.
Chuyện quan trọng như vậy hắn ta cũng dám nửa đường thay người! Hắn ta cũng không sợ chịu không nổi!
Nhưng nhìn hồi lâu, hắn vẫn kiên trì, làm chậm trễ càng thêm khó làm.
Nắm thật chặt áo lông vừa mới mua, hắn vẫn cảm thấy lạnh, làm sao sống a? Thời gian này, hắn không thích trải qua mùa đông, còn là mùa đông của phương bắc! Một mùa đông hắn cũng chỉ có ở trong chăn mới không thấy lạnh, thời điểm khác hắn đều thấy lạnh!
“Đường tiên sinh, chúng ta đi chưa?” Tài xế nhìn người cả buổi không có phản ứng, rốt cuộc mở miệng hỏi, thiếu gia này ở đây đối với văn kiện trong tay đã trở mắt xem thường nửa tiếng rồi, hôm nay lạnh cóng, hắn rốt cuộc phải đợi tới lúc nào a!
Đường Mộ quay đầu lại nhìn tài xế một chút. “Đi thôi!” Hắn không thích nhất là giao thiệp với những lão gia hỏa quân đội, vẻ mặt ngươi thiếu tiền ta còn chưa trả như khuôn mặt trong lá bài poker, thấy đã khó chịu!
Đoàn xe rốt cuộc xuất phát ra đại môn, đoàn xe rất khiêm tốn, từ bên ngoài nhìn vào, đoán chết hai người cũng sẽ không biết trong xe này cải trang cái gì.
Thẩm Lãng đợi hai tiếng sau cuối cùng thấy được xe y phải đợi, này là nhóm các bà mẹ làm thay đổi, sống chết y cũng không ra cửa. Nếu không phải là bị người trong nhà oanh tạc chịu không nổi, y thật đúng là sẽ không tới để mình chịu tội! Hiện tại y chính là đang nghỉ phép, đều là do bức hôn ép buộc! Ai bảo y giấu người trong nhà mười mấy năm chứ? Bây giờ đám người kia bạo phát thật là có chút chống đỡ không được, bất quá không tồi, ba mẹ cũng không có tức giận đến mức chôn sống y! Sau hai ngày bàn bạc, bọn họ quyết định tôn trọng tính hướng của y, không ép buộc y cưới không phải con gái về nhà.
Làm cho y chịu không nổi nhất là, đám anh chị em trong nhà tràn đầy lòng hiếu kỳ kia có thể đem châu Phi biến thành đống hoang tàn, chẳng những một chút cũng không bài xích y đồng tính, còn tò mò y thích loại nào, định tìm một đối tượng cho y.
Bị quấy rầy không chịu nổi, y lấy cớ công sự ra ngoài tìm chút thanh tĩnh, đúng lúc tập đoàn quân (gồm nhiều quân đoàn hoặc sư đoàn) của y phải tiếp nhận một số trang bị, y liền tâm huyết dâng trào tranh việc của thuộc hạ, tự mình chạy tới.
Kết quả y đợi hai tiếng đồng hồ mới nhìn thấy người và xe cần phải đợi, những lão đầu này có khả năng bị sa thải, một chút hiệu suất cũng không có!
Đường Mộ ở vị trí chỉ định tìm được bảng số xe tiếp ứng, kêu tài xế dừng lại, hắn phải xuống xe xác nhận một chút, chuyện này không thể sơ suất, hắn lại không muốn đi ăn ba bữa cơm hoàn toàn miễn phí (ý