Thẩm Lãng cũng chẳng chịu thua, tới cũng đã tới rồi, dù sao cũng chạy không thoát, là nam nhân thì thoải mái một chút, tự nhiên kéo Đường Mộ ngồi xuống, băng ghế kia không có tấm dựa, hai người ngồi xuống vừa vặn.
“Thế nào, không giới thiệu một chút?”
Kha Tuần cười híp mắt nhìn hai người thông đồng nhau thành đôi này, hắn chưa từng gặp Thẩm Lãng. Một lần kia lúc Thẩm Lãng đá hai tên buôn ma túy, hắn đã bị Đường Mộ đứa nhỏ hư hỏng này trút say nằm bò trên bàn. Lần đầu tiên thấy hắn cảm thấy Thẩm Lãng người nam nhân này chính là một cực phẩm, phối với tiểu tử Đường Mộ này cực kỳ lãng phí.
“Thẩm Lãng, đối tượng kết hôn của tôi.” Đường Mộ chỉ vào Thẩm Lãng giới thiệu ngắn gọn.
“Đó là bạn của tôi, Cảnh Trác, Kha Tuần, Lâm Nhĩ, Âu Dương Hách, kia là Trần Thác.” Đơn giản chỉ là một cái tên.
“Đại quân trưởng, cậu không giới thiệu một chút?”
Bốn nam nhân bên phải là bạn của Thẩm Lãng kiêm anh em nối khố của y. Bọn họ lần kia đã nhìn thấy từ xa, chỉ là bóng lưng Đường Mộ ngã xuống thang lầu.
“Đường Mộ, đối tượng kết hôn của tôi, người yêu duy nhất cả đời này của tôi.”
Thẩm Lãng chỉ vào Đường Mộ mỉm cười nói, sau đó lại chỉ vào bốn nam nhân trên sofa: “Đây là anh em nháo từ nhỏ đến lớn của anh, kia là Lợi Quốc Đống, kế bên là Trương Phong Nghi, đó là Ôn Bạc Quân, trên cùng là Lý Đặc.”
Mấy người tạm thời kết nhóm này đôi mắt vừa nhìn, được rồi, hôm nay cứ từ từ kết giao đi!
Những người ngồi chung một chỗ này đều bị hai người này tạm thời kéo đến cùng nhau. Hai người này nói dù sao cũng phải tụ họp, hơn nữa thời gian cũng đúng lúc, vậy cũng tốt! Nhân tiện cùng nhau đi! Tách ra khó được mấy lần tụ họp, thì cùng nhau tụ họp, dù sao cũng đều là mấy anh em lại không có người ngoài. Thế là hai bên ai cũng không biết ai liền cùng nhau tụ họp. Mục đích giống nhau chạy tới đây.
Trác Cảnh là người đầu tiên làm khó dễ, đem một hàng ly rót ra từng ly:
“Kiếm được đối tượng không nói, ba ly.”
Ngày đó ở quán rượu bọn hắn đi rồi, giống như mất tích không thấy bóng dáng, qua rồi gọi điện hắn cái gì cũng không có nói, y chủ động hỏi tới hắn cũng không có nói, cho nên cần phải phạt!
Đường Mộ nhìn không có động thủ, Thẩm Lãng không nói hai lời, cầm ly lên: “Chúng ta là hai vợ chồng, tôi uống cũng vậy.” Trong khi nói, ba ly đã xuống bụng.
“Kết hôn cũng không chủ động, ba ly.” Kha Tuần tay cũng không động, dùng cằm chỉ chỉ ly, tự giác.
Thẩm Lãng cũng không nói nhảm, ba ly một giọt không thừa.
“Tìm một nam đối tượng cũng không chủ động nói rõ, ba ly.”
Đối tượng này của Đường Mộ thật là khiến cho bọn họ chấn động, không nghĩ tới hắn lại cùng một nam nhân làm đối tượng, hơn nữa còn là một thiếu tướng quân trưởng.
“Chuyện này không trách Đường Mộ, là tôi chủ động theo đuổi hắn, hắn là bị tôi nửa ép buộc, ba ly này vẫn là tôi uống.” Thẩm Lãng bưng ly lên, khí phách uống.
“Lại giở trò hôn nhân chớp nhoáng, cũng không tiết lộ một chút tin tức, cần phải phạt.”
Lại là ba ly, những người này chính là vì rót rượu mà tới, bất kể cái gì hết thảy đều ba ly. Thẩm Lãng chống đỡ, anh em của Đường Mộ bên này đi một vòng, Đường Mộ một giọt rượu chưa dính vào.
Bên này qua một vòng, trước nghỉ ngơi một chút, anh em nối khố của Thẩm Lãng bên kia lại mở chốt.
“Thẩm Lãng, chúng ta cùng nhau lăn lộn bao nhiêu năm rồi?”
“Ba mươi mấy năm.” Xuống giường đã lăn lộn cùng nhau cho đến bây giờ, thật là xứng với cái tên anh em nối khố. Thẩm Lãng vào quân đội mười mấy năm, mà mấy anh em này cũng không có bỏ.
“Vậy cậu nói chuyện đối tượng thậm chí kết hôn cũng không có chủ động một cái, cậu cảm thấy đây có phải thiếu trượng nghĩa hay không?”
“Nói đi! Bao nhiêu mới đủ?” Thẩm Lãng trực tiếp tóm lại một câu sảng khoái.
Ôn Bạc Quân chỉ chỉ chai rượu đã mở trên bàn: “Vòng thứ nhất.” Một chai mười hai ly một vòng coi như tiện nghi cho y rồi.
Đường Mộ nhìn thấy nuốt một ngụm nước miếng, thì ra bọn họ đã tính lịch sự rót rượu. Ở đây mới là thật sự!
“Các người thì sao?” Thẩm Lãng ngẩng đầu hời hợt hỏi.
“Cũng là những thứ này đi!” Bốn người nhất trí gật đầu, dù sao đây cũng chỉ là bắt đầu, qua vòng thứ nhất nói sau.
Thẩm Lãng gật đầu, chậm rãi cầm chai rượu lên, cổ vừa ngửa lên, uống xuống.
Phục vụ đưa đồ ăn tới: “Ngại quá, Đường tiên sinh, ở đây chúng ta không có thực phẩm chín, đây là bên ngoài bán.”
“Ừ, được, cám ơn.” Đường Mộ cũng không kén chọn, có thể ăn là được.
“Mau ăn chút đi! Bọn hắn hôm nay sẽ không dễ dàng rút lui.”
Thẩm Lãng uống xong một chai, nghiêng đầu tới gần Đường Mộ dặn dò ăn chút gì rồi hãy uống, bằng không ngày hôm nay tuyệt đối là vắt ngang ra cửa! Cứ bộ dáng như vậy có thể thẳng đứng đi ra tính khả thi cũng không cao.
Đường Mộ gật đầu, mở hộp thức ăn ra bắt đầu ăn. Thẩm Lãng thuận tay đưa khăn giấy và nước lên, vẫn không quên căn dặn tổ tông này ăn chậm một chút, coi chừng nghẹn.
Một hàng nam nhân ở đối diện nhìn dáng vẻ thân mật của hai người kia, động động mi, bĩu môi, cảm tình không tệ! Hai nam nhân hai mươi ba mươi tuổi này cư nhiên lại chơi trò hôn nhân chớp nhoáng, đây cũng không phải là vấn đề lớn lao gì. Nhưng giữ bí mật chặt chẽ một đường, một câu nói, thật là… Cần phải phạt!
Thẩm Lãng uống xong, Đường Mộ cũng vừa lúc ăn xong.
Thẩm Lãng thuận tay bỏ đi hộp thức ăn, đưa khăn giấy sạch lên: “No chưa? Có muốn ăn thêm chút nữa không?”
Dạ dày của Đường Mộ không tốt lắm, uống rượu vốn là nên uống chút ít, nhưng mà hôm nay toàn thân trở ra quả thực chính là người si nói mộng, ăn chút gì lót dạ lại uống nữa. Dù cho không thể tránh cũng phải tốt một chút chứ. Ít nhất sẽ không chết