Những lời này, hắn quen thuộc giống như máy photocopy copy rõ ràng ở trong đầu hắn, nhưng chữ viết dùng mắt thấy được cùng với người này chính miệng nói ra lại kém xa như vậy, lúc đó nhìn một cái chỉ cười mà qua, nhưng mà hiện tại nghe được lại làm cho hắn cảm động thiếu chút nữa giọt nước mắt vỡ òa.
"Tôi không có lòng tin... Chúng ta kết hôn thật sự sẽ không ly hôn sao?" Đường Mộ ngơ ngẩn hỏi.
"Sẽ không, Đường Mộ, em tin không? Anh là thật sự yêu em, từ lần thứ hai. Không, có lẽ là lần đầu tiên khi gặp mặt, anh đã yêu em. Anh là chân chân chính chính yêu em, có chút điên cuồng, nhưng anh chính là yêu em. Muốn đem cả đời em bảo hộ ở bên người, muốn đem cả đời em đặt ở trong lòng thương yêu cưng chiều. Anh sẽ đối tốt với em cả đời, sẽ không ly hôn với em, sẽ không để cho em chịu một chút ủy khuất nào. Tiểu tổ tông a, trong lòng có cái gì thì nói cho anh biết đi! Anh muốn biết tất cả ý nghĩ của em, anh muốn hiểu rõ tất cả hỉ nộ ái ố của em. Muốn như thế luôn luôn bảo vệ me, tình cảm và hôn nhân của chúng ta có lẽ là đặc thù, nhưng anh sẽ để cho cuộc đời em hạnh phúc, không nên mờ mịt, không nên trốn tránh, mở rộng trái tim, tiếp nhận anh đi vào đi!"
Cái người không có cảm giác an toàn này bài xích tất cả những thứ tới gần hắn, tự bế cảm tình khiến hắn chỉ muốn co rúc ở trong không gian của mình, tự mình không ra được cũng không để cho bất kỳ kẻ nào đi vào! Nhưng y là thật sự yêu hắn, muốn đi vào vùng tình cảm của hắn, muốn đem bất an và mờ mịt trong lòng hắn đuổi đi.
"Nhưng tôi vẫn chưa yêu anh, biết đâu thật lâu cũng không thể yêu anh thì làm sao?"
Nghe lời nói cảm tính của nam nhân này, nói không rung động là gạt người. Lời tâm tình như vậy làm cho hiện tại người có phòng tuyến tâm lý là số không lần lượt bại lui, bất an trong lòng đang chậm rãi tiêu tan.
"Không quan hệ, miễn là em không bài xích anh yêu em là được rồi, về phần em thật lâu cũng không thể yêu anh, vậy thì từ từ đến đi! Hiện tại chỉ cần giải buồn thật tốt, chuẩn bị kết hôn là được rồi."
Kết hôn rồi, cảm tình từ từ bồi dưỡng đi! Dù sao y căn bản không có trong cậy vào người này bây giờ liền yêu y.
"Nếu như sau khi kết hôn, tôi xuất quỹ thì làm thế nào?" Lời này thật sự có thể chứng minh người nào đó uống say.
Thẩm Lãng mài mài răng: "Không sao, nếu như em xuất quỹ, anh sẽ thiến em, để cho em cả đời ngoan ngoãn ở bên cạnh anh."
Mẹ nó! Vẫn chưa kết hôn đã suy nghĩ đến chuyện xuất quỹ sau khi kết hôn! Đủ khả năng a! Không quan hệ, hắn nghĩ đến xa, y cũng không rớt lại!
Đường Mộ nháy nháy mắt nhỏ từng giọt, rụt cổ lại, nam nhân bạo lực này!
"Nếu như anh xuất quỹ thì sao?" Sự tình đều có hai mặt, người này cũng có khả năng xuất quỹ nữa!
"Nếu như anh xuất quỹ, mặc cho em xử trí!" Thẩm Lãng cười cười, không hề gì nộp đao! Em muốn làm thế nào thì làm thế nấy!
"Đây chính là tự anh nói." Đường Mộ hừ hừ khiêu mi. Trong lòng đã nghĩ ra mười loại phương pháp trở lên để giải quyết nam nhân xuất quỹ sau khi kết hôn.
"Được rồi được rồi, đi tắm rửa rồi ngủ, ngày mai còn phải trở về mặc thử lễ phục. Tam bá mẫu nói với anh, em ngay cả lễ phục cũng chưa thử, bà không yên tâm, bảo chúng ta trở về thử một chút, để tránh cho tới lúc đó chúng ta lộ tay lộ chân, hoặc là mặc hí bào." Thẩm Lãng đứng dậy kéo Đường Mộ cùng đi tắm.
"Không tắm! Không tắm! Lạnh!" Đường Mộ gắt gao lắc đầu, bộ dáng kia giống như là một đứa trẻ. Say rượu hắn trút bỏ vẻ lạnh lùng hờ hững, thu lại ưu nhã cao ngạo, giống như là đứa trẻ vô cớ gây rối.
"Tiểu tổ tông, cả người em đều là rượu, như thế làm sao ngủ? Không lạnh, anh mở thiết bị sưởi ấm cho em tắm." Thẩm Lãng dỗ dành khuyên, làm cho tiểu tổ tông bất mãn bất an này hết cách.
Đường Mộ bình thản mở ra cánh cửa lòng năng lực hành vi và năng lực cảm tính vào lúc này dễ bị biết hóa đến số không: "Không tắm! Lạnh! Không tắm! Đi ngủ! Ngủ!" Giống như là tên lưu manh vô lại, sống chết không đồng ý ngoan ngoãn tắm.
"Ngoan a! Tổ tông, tắm rồi đi ngủ có được không? Anh mở thiết bị sưởi, tắm đi ra trực tiếp ổ trong chăn, có được không? Tắm rồi ngủ mới thoải mái, bằng không, sáng mai, em thức dậy tắm lạnh hơn, nghe lời a! Đi tắm trước, tắm rồi ngủ." Thẩm Lãng cảm thấy, hiện tại y giống như là dỗ dành con trai! Đường Mộ tiểu tổ tông này uống nhiều rồi, làm ầm ĩ tựa như đứa trẻ.
"Vậy anh cũng tắm?" Hắn không thể tắm một mình, phải lạnh cùng nhau lạnh.
"Anh tắm! Anh thế này không tắm có thể ngủ sao?" Thẩm Lãng phát hiện người này say rồi, thậm chí ngay cả chuyện khiết phích như vậy cũng không có. Thật là kỳ quái quá!
"Vậy anh tắm trước." Đường Mộ cứng cổ yêu cầu.
"Chúng ta tắm cùng nhau, thế nào?" Thẩm Lãng cảm thấy hiện tại y chỉ có tự thân tự mình xuống nước. Bằng không tiểu tổ tông này hôm nay là tuyệt đối sẽ không xuống nước, mặc cho y lằng nhằng rách mồm cũng vô dụng! Tiểu cố chấp, này không phải là loại người nghe nói nghe khuyên cái gì.
"Được." Đường Mộ lần này trái lại sảng khoái, gật đầu gật giống như gà con mổ thóc.
Thẩm Lãng kéo tiểu tổ tông của y vào phòng tắm của phòng ngủ chính, mở thiết bị sưởi trong phòng, chờ nhiệt độ nóng lên, mới mở nước trong bồn tắm. Chuẩn bị xong áo choàng tắm và khăn tắm, quay đầu nhìn lại, tiểu tổ tông kia cả buổi không có lên tiếng cư nhiên cuộn mình ngủ thiếp đi ngay trên ghế sofa.
Thẩm Lãng vỗ trán, thật muốn chửi thề!
"Tiểu tổ tông, trước đừng ngủ, tắm trước ngủ tiếp." Y nhịn tính khí nhẹ giọng gọi bảo bối khó chịu