“Đường Mộ, cậu có đối tượng chưa?”
Lời này lại giẫm lên địa lôi, hắn mấy ngày nay bị đám người trong nhà kia phiền đến cơ hồ sắp nổ tung! Hiện tại mấy cái tên không biết sống chết lại đạp lên, là ngại mình còn an nhàn chưa có bị chỉnh đốn?
Đường Mộ vừa mới định đứng dậy, lưng ghế của hắn đưa lưng về phía cửa, đã bị đánh mạnh về phía lưng hắn khiến hắn mạnh mẽ đập vào mép bàn, hắn không có chuẩn bị, ngạnh sinh sinh (cứng rắn) đụng vào, toàn bộ lồng ngực hung hăng đập lên mép bàn gỗ, trong nháy mắt trong lồng ngực nảy lên đau đớn làm cho mặt hắn tái nhợt!
“Đường Mộ —”
“Đường Mộ!”
“Đường —” Bởi vì quá đột ngột, tất cả mọi người không có phản ứng kịp, chỉ nhìn Đường Mộ va vào, cả buổi cũng chưa ngồi dậy, mọi người ngà ngà say lập tức tỉnh hơn phân nửa.
Thân là bác sĩ ngoại khoa, Cảnh Trác phục hồi tinh thần đầu tiên, hắn đứng dậy, lực đạo lớn đến nổi đem ghế ngồi lật đổ, vọt đến bên cạnh Đường Mộ: “Đường Mộ, vẫn khỏe chứ?” Hắn định đưa tay ra giúp đỡ, nhưng Đường Mộ ngồi dậy đẩy tay hắn ra, tự mình cũng thật nhanh đứng dậy nhảy ra ghế ngồi, một lát sau ghế ngồi của Đường Mộ đã bị một lực đạo tựa như phong ba đập.
Cảnh Trác lòng còn sợ hãi, hắn vừa mới đưa tay tới chỗ bị đại lực làm vỡ bộ đồ ăn, ghế ngồi đã bị hư hại nghiêm trọng, nếu như Đường Mộ không có đẩy tay hắn ra, vậy tay của hắn không thể không bị đập gãy!
Mọi người lúc này mới theo tầm mắt nhìn sang, phát hiện đập vào lưng ghế của Đường Mộ lại là hai người?!
Lần thứ nhất đập vào là một người đàn ông vóc dáng cao to, người đàn ông khôi ngô kia nhìn qua cao ít nhất một thước chín, thân thể kia tựa như một tòa núi nhỏ! Mà cánh tay dưới lớp vải đơn bạc kia so với chân phụ nữ đều to hơn! Lần thứ hai đập vào cũng là một người đàn ông! Vóc dáng so với người thứ nhất chỉ có hơn chứ không kém!
Hai người đàn ông rất nhanh từ dưới đất bò dậy, bộ dáng rất là hốt hoảng, còn móc súng từ trong túi quần ra!
Toàn bộ người say rượu trong phòng lần này đều tỉnh dậy! Mẹ nó, năm hạn bất lợi! Ra ngoài ăn một bữa cơm cũng có thể gặp phải loại sự tình này! Nhưng bộ mặt mấy người kêu năm hạn bất lợi kia một chút cũng không nhìn ra biểu tình xui xẻo gì!
Âu Dương Hách thong thả bưng nước trên bàn lên uống một hơi, chuẩn bị xem hết trò hay xảy ra lúc này, cuộc sống nhàm chán sao! Luôn luôn có chút kích thích!
Cảnh Trác nhìn Đường Mộ đứng ở một bên đã khôi phục lại, cũng nhún nhún vai trở lại vị trí của mình ngồi xuống.
Còn Lâm Nhĩ và Trần Thác cũng không có ý kiến xem vở kịch miễn phí vừa diễn ra, nói chung ngoại trừ Kha Tuần uống tới nằm bò trên bàn, những người khác đều hứng thú dào dạt xem.
“Mẹ nó! Không được nhúc nhích! Nhìn cái gì nhìn? Nhìn nữa lão tử giết ngươi!” Hai người đàn ông vừa nói ra lời thô tục, tất cả mọi người hết ý kiến.
Ngoài cửa đi vào một người đàn ông, thân hình ít nhất thước bảy thước tám, vóc dáng bình thường, cùng hai người đập vào cửa quả thực không thể so sánh, người đàn ông này rất tuấn tú, khuôn mặt lãnh tuấn (lạnh lùng nghiêm nghị), tóc ngắn gọn gàng sạch sẽ, thân thể người đàn ông rất chính, cái loại chính đáng ghét!
Ít nhất Đường Mộ trông thấy y là loại cảm giác này!
Hắn hôm nay là không nên ra ngoài, cứ gặp phải một số người đáng ghét!
Trông thấy Đường Mộ, Thẩm Lãng hào hứng khiêu khiêu mi, đây không phải là thiếu gia Đường gia tính khí kém cỏi kia? Trái đất thật là quá nhỏ, ra ngoài ăn một bữa cơm cũng có thể chạm mặt.
“Ta nói, là các người tự mình đi theo ta, hay là ta tới mời?” Thẩm Lãng nhìn hai người đàn ông cao lớn, tiếu tựa phi tiếu, còn súng trên tay người đàn ông, y nhìn cũng không nhìn một cái.
“Hừ, muốn anh em chúng tao đi theo mày? Vậy mày trước phải hỏi một chút súng trên tay tao có đáp ứng hay không!” Không thể trách hai người bọn họ khi dễ người tay không tấc sắt như vậy, là bởi vì người đàn ông này công phu quyền cước rất có lực chấn động! Mới nãy không phải là bọn họ tự mình đụng vào! Là bị người đàn ông thấp hơn bọn họ một đoạn này cho một cước đá vào! Thật sự là đá một cước! Cho nên chỉ có thể dựa vào cái thứ trong tay để khi dễ người.
“Mẹ nó! Mày cũng không phải là cảnh sát! Xen vào chuyện của người khác coi chừng không có mạng qua năm nay!” Đây vốn là chuyến cuối cùng trong năm nay, làm xong liền về quê đón năm mới, đâu nghĩ tới lại gặp phải cái tên khủng bố này như chuột qua đường thích xen vào chuyện của người khác.
“Có mạng qua năm tới hay không không phải do ngươi định đoạt, bây giờ ngươi cứ nói cho ta biết ngươi muốn tự mình đi, hay là ta mời ngươi đi.” Thẩm Lãng cũng không vội, lão thần (lão luyện, tinh thần, tinh lực) nhìn hai tên buôn ma túy.
Cặp mắt hai người vừa nhìn, vóc dáng cao một thước chín nhanh chóng xoay người lại, bắt lại Đường Mộ đứng ở phía sau hắn không tới năm bước, tay vừa chụp lợi dụng ưu thế chiều cao, gắt gao móc vào cổ Đường Mộ, súng liền chỉa lên thái dương Đường Mộ. “Để cho bọn tao đi! Nếu không tao liền đánh chết hắn, dù sao anh em bọn tao không để ý gánh nhiều thêm —” Lời của hắn còn chưa nói hết! Đột nhiên phát hiện mình bị ném qua vai đầu hướng xuống hung hăng té ngã dưới đất! Tất cả mọi người trợn to mắt nhìn, hết thảy đột nhiên xảy ra.
Chiều cao Đường Mộ rõ ràng thấp hơn gần một cái đầu, còn ở dưới tình huống tay của người đàn ông móc vào cổ hắn, nắm cánh tay người đàn ông, trở tay kéo xuống, đem vóc dáng cao lớn sau lưng từ phía sau hung hăng ném lên trời rơi xuống đất, trở tay một cái, đem cánh tay kinh người của người đàn ông vóc dáng cao to vặn ra sau lưng, “Rắc!” Một tiếng giòn giã vang lên, cánh tay bị cứng rắn vặn