Phạm An Nguyên nhìn vị mỹ nữ trước mặt mình, cao đến lộng lẫy, hắn cũng biết nữ nhân này không phải người bình thường. Ánh mắt kia sắc bén, hung ác nhìn con mồi. Một nữ nhân như thế, không phải người bình thường có thể với tới.
Quan Di Tình nhìn gã đàn ông quen thuộc, hắn đây không phải người Xa Vân Hề quan tâm sao? Cô đã điều tra, hắn là bạn trai cũ của Xa Vân Hề, hơn nữ,a chính hắn đã tổn thương Xa Vân Hề.
Vừa nghĩ tới Xa Vân Hề chịu khổ, thâm tâm như hàng vạn con kiến cắn xé. Người con gái đáng thương ấy đã bị hủy trong tay người đàn ông này. Nếu năm đó có cô, cô sẽ phế bỏ hắn, làm sao hắn có được thành tựu như hôm nay.
Nhìn Quan Di Tình trợn mắt, Phạm An Nguyên không rõ vì sao. Hắn không quen biết nữ nhân này, vì sao ánh mắt của nàng nhìn hắn như kẻ thù, hắn khi nào thì đắc tội với nàng?
Người đẹp đứng đối diện không nói gì, Phạm An Nguyên không thể tự kiềm chế, mở miệng hỏi trước. Đang định vòng qua người đẹp, mới vừa đi được hai bước liền nghe thấy người đẹp nói chuyện, mà lời nói lại làm cho hắn phi thường khiếp sợ.
"Anh, sau này cách xa Xa Vân Hề một chút, nếu không chớ có trách tôi lòng dạ độc ác." Quan Di Tình không cách nào nhịn được người đàn ông đã làm đau Xa Vân Hề, nay lại xuất hiện thêm lần nữa trong cuộc sống của nàng.
Cô đâu thể nào can thiệp vào quá khứ bảo vệ Xa Vân Hề, nhưng lần này cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Người phụ nữ của mình, mình phải bảo vệ.
Phạm An Nguyên dừng chân, xoay người kinh ngạc nhìn Quan Di Tình, hắn không biết nữ nhân này vì sao cảnh cáo mình, đúng là Xa Vân Hề là bạn gái trước đây, nhưng vị mỹ nữ này vì sao phải cảnh cáo hắn, lẽ nào là mình đã làm gì chuyện quá đáng. Năm đó hắn đối với Hề Hề gây ra thương tổn rất lớn sao? Cho tới hôm nay gặp hai người phụ nữ đều đối với hắn như vậy, không phải bất mãn mà là phẫn nộ, phẫn nộ muốn giết chết mình.
Người này đến cùng là ai, lý do gì nàng nói những lời đó? Hắn lần này trở về nếu đã gặp Hề Hề, sẽ không có dự định buông tay lần nữa.
"Xin hỏi tiểu thư, tôi làm gì có lỗi với cô?" Phạm An Nguyên như trước lấy ra phong độ quý ông, nhiều năm trưởng thành, hắn biết phải cư xử thế nào.
"Anh không có đắc tội tôi, thế nhưng anh đắc tội với người phụ nữ của tôi." Quan Di Tình đưa lưng về phía Phạm An Nguyên, cô không muốn nhìn thấy dung mạo của người đàn ông này, bằng không sẽ không thể kiên nhẫn thêm nữa mà giết chết hắn.
Mỹ nữ trước mặt đang nói cái gì, Phạm An Nguyên hoàn toàn không hiểu. Hắn đắc tội với người phụ nữ của nàng khi nào, hắn nhiều năm nay không có phát sinh quan hệ với ai, không có yêu đương với ai, cho dù một ít hành động thân mật dường như đều không có, tại sao đắc tội với người phụ nữ của nàng?
"Tôi không hiểu, tiểu thư nói như vậy là sao?" Phạm An Nguyên không cảm thấy mình là một người có thể làm cho hết thảy nữ nhân ngưỡng mộ. Hắn nhiều năm như vậy không có xung đột gì với phụ nữ. Vị này nói thế là sao, thật sự rất đau đầu? Cúi đầu ngưng mi, chợt nhớ người này đề cập tới Xa Vân Hề, ánh mắt sáng lên nói tiếp: "Cô nói đến Hề Hề phải không?"
Người đàn ông này có thể đoán ra được, thật hắn cũng không đến nỗi ngu ngốc, bất quá cảnh cáo nhất định phải cảnh cáo, sau này có gặp lại đỡ phải khó xử, vậy thì không tốt.
"Nếu đã biết, sau này cách xa nàng ra, nếu như anh dám đến gần nàng, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh." Lần này cô phải bảo vệ Xa Vân Hề, mình và nàng thật vất vả mới có được mối quan hệ tiến triển như hôm nay, không thể bởi vì một người đàn ông mà mất hết.
Hề Hề là người phụ nữ của nàng, lời này Phạm An Nguyên nghe vào đặc biệt chói tai. Nếu như Hề Hề là người phụ nữ của nàng, vậy thì chứng tỏ Hề Hề là đồng tính. Đồng tính - cái từ này Phạm An Nguyên trong đầu chưa nghĩ đến, trong ánh mắt có một loại sợ hãi, hắn không nghĩ bản thân đã từng yêu một nữ nhân đồng tính.
Hắn tuy không bài xích đồng tính, nhưng cũng không thể nào tiếp thu được bản thân đã từng yêu một người đồng tính. Nhìn thấy Xa Vân Hề rõ ràng rất bình thường, căn bản không giống như dáng vẻ người đồng tính. Nàng vẫn như trước, ngây thơ ôn nhu, đồng tính sao, chuyện như vậy tuyệt đối không thể xảy ra ở trên người nàng.
"Tiểu thư, cô nói chuyện nên có chừng mực. Tôi hiểu rõ Hề Hề, nàng không yêu thích nữ nhân." Phạm An Nguyên không cách nào quá chấp nhận chuyện này, còn có, hắn vẫn yêu Xa Vân Hề, không muốn thừa nhận nàng hiện tại đã có người yêu mới, hơn nữa còn là một cô gái.
Nghe xong lời tự cho là đúng của gã này, Quan Di Tình trong lòng từ lâu đem hắn chém thành ngàn mảnh. Xa Vân Hề yêu thích nữ nhân có cái gì mà không tin, hắn hiện tại còn yêu Xa Vân Hề, không có nghĩa là hắn sẽ có năng lực mang người bên cạnh mình đi.
"Nàng có thích hay không, không cần anh nói, tôi hôm nay nói như vậy, anh nhớ rõ được rồi. Nếu anh dám đi trêu chọc nàng, tôi sẽ cho anh - hoàng tử dương cầm không còn đụng tới được cây dương cầm nữa." Quan Di Tình không muốn cùng người đàn ông này phí lời, cô còn có việc cần hoàn thành, không muốn ở chỗ này lãng phí thời gian.
Nữ nhân này từ lúc mới bắt đầu đã lấy khẩu khí uy hiếp để nói chuyện, thật sự khiến người ta rất khó chịu. Phạm An Nguyên trong lòng hậm hực, lần đầu tiên có người dùng thái độ đó nói với hắn. Nàng muốn hủy diệt hắn sao, điều này phải xem bản lĩnh của nàng đã. Hắn không phải là một người đàn ông sợ phụ nữ.
"Tiểu thư, tôi không biết cô vì sao phải làm như vậy, thế nhưng Hề Hề không phải vật trong tay cô, nàng có lựa chọn quyền chọn lựa hạnh phúc của mình, tôi mặc kệ cô và nàng có quan hệ gì, nếu là nàng muốn cùng với tôi, tôi cũng sẽ không buông tay." Đã bỏ lỡ một lần, làm sao còn khả năng lại bỏ lỡ lần thứ hai. Nhân sinh kỳ ngộ, không phải lần nào duyên cũng ở lại, nếu bỏ qua, chính là cả đời.
Lần này nếu như có cơ hội tìm lại tình yêu, hắn sẽ không nhu nhược nữa. Hắn muốn bảo vệ, chính mình sẽ tận lực cố gắng hết sức đi tìm.
Đối với cái gã lỗ tai cây này, Quan Di Tình xoay người, gương mặt lạnh lẽo nhìn Phạm An Nguyên. Trong ánh mắt có