“Là người của Hiên Vương phủ!”
“Tra một chút, xem có phải là người chúng ta muốn tìm hay không!”
“Gia, đoán chừng cũng không khác nhiều lắm, nhìn tướng mạo rất giống. . . . . .”
Người áo đen từ trong ngực lấy ra một bức họa, phía trên đó vẽ một người dáng vẻ yểu điệu, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nữ tử mang theo vẻ u buồn.
“Ừ, điều tra cẩn thận , việc này liên lụy đến. . . . . . Không được xảy ra sự cố gì!”
Sắc mặt nam tử ngưng trọng, mày kiếm nhíu chặt, hiển nhiên cũng vì chuyện này mà phiền lòng!
“Gia, hiện tại có muốn nói cho điện hạ hay không?”
Tìm mấy tháng không nghĩ tới đúng lúc bọn họ muốn rời khỏi kinh thành bỗng nhiên lại thấy nàng.
Chẳng lẽ là bọn họ chưa bị dồn đến đường cùng, hết thảy đều là ý trời?
“Tạm thời không cần! Chuyện trọng đại trước tiên điều tra xong hãy nói!”
Nam tử nhăn mày vẫn chưa từng giãn ra: nàng là người của Hiên Vương phủ, mà lúc này lại ở chung một chỗ với Khánh Vương, nếu như nàng cùng bọn họ có quan hệ không tầm thường, vậy điện hạ…?
Không dám nghĩ, hi vọng chỉ là trùng hợp, nếu không thật đúng là phiền toái lớn.
Hiên Vương, vốn chính là người cực kỳ rắc rối mà Khánh Vương