Lộ Nhi kháng cự, làm sao chịu được sức lực của hắn, mà nàng cũng quá mức nhỏ yếu!
Tay, cũng làm vô lực phản kháng nhưng chỉ chốc lát, một loại cảm giác quen thuộc đánh tới, nàng hình như là đặt mình trong đám mây bay bổng nhẹ nhàng . . . . . .
Mà Hiên Vương, cũng bị cảm giác vô cùng tuyệt vời làm rung động ——
Mùi vị của nàng giống như ba năm trước đây khiến cho hắn muốn ngừng mà không được!
Đã từng, hắn đã từng điên cuồng tìm kiếm nàng, có thể đã tìm rất lâu, phái đi nhiều người như vậy, nhưng từ đầu đến cuối cũng không tìm được tung tích của nàng!
Hắn tưởng rằng nàng chỉ là giấc mộng của hắn, khi tỉnh mộng, bên cạnh hắn, cũng chỉ là những nữ nhân dung tục kia.
Hắn đã nếm thử, nhưng khi chung đụng với các nàng, thuần túy đều là phát tiết, là phát tiết dục vọng của mình mà thôi!
Nhưng là cùng nàng ở chung một chỗ, hắn lại cảm nhận được loại cảm giác đã lâu không có!
“Lộ Nhi. . . . . .”
Hắn hô nhỏ một tiếng, bàn tay đã sớm trượt vào y phụ mỏng manh, vuốt ve nơi mềm mại kia. . . . . .
“Ưm. . . . . .”
Lộ Nhi kháng nghị, trên người khó chịu giống như bị