Thanh âm mệt mỏi, nhẹ giọng quát lớn, cảm giác ngứa bụng làm cho nàng muốn ngủ cũng không thể được!
“Ô ô. . . . . .”
Là ai nhàm chán như vậy! Lộ Nhi phất tay một cái, tiếp tục giấc mộng của nàng, đúng lúc này có một giọng nói vang lên:
“Lộ Nhi, đứa bé thật sự động đậy. . . . . .”
Hắn đã sớm tỉnh ngủ, hắn có thói quen dậy sớm, nhưng lại cảm giác được cánh tay rất đau nhức.
Thấy nữ nhân không vui nhíu mày lại giống như con mèo nhỏ rúc đến trong lồng ngực mình. Hiên Vương không bực mình càng không chán ghét, ngược lại cảm thấy trong lòng cực kỳ dễ chịu!
Nhớ tới lần tỉnh lại từ mộng đẹp, hắn chỉ cảm thấy trong lòng phát lạnh, điên cuồng tìm nàng khắp nơi, nhưng lại không có chút tung tích nào của giai nhân!
Đã từng vô số lần, ảo tưởng lại cảm giác nàng nằm trong lồng ngực mình, không nghĩ tới hôm nay, thật sự như ý nguyện!
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ giống như hài đồng, hắn bỗng nhiên lại nhớ tới cái gọi là ——
Tiên nữ!
Đúng, nàng chính là tiên nữ của hắn, là nữ nhân hắn luôn luôn nghĩ tới, không thể quên được!
Lộ Nhi, những lời nàng nói tối