Làm sao có thể? Chẳng lẽ, nàng thật sự vào trong mộng của chính mình?
Trời ạ, không nên như vậy. . . . . .
Một hồi thiên hôn địa ám**, Lộ Nhi rốt cục hoa lệ lệ hôn mê bất tỉnh. . . . . .
**Trời đất mù mịt, u ám.
Trước khi té xỉu, nàng cảm nhận được, cái ôm có chút trong trẻo lạnh lùng giống như trước ——
Quen thuộc, ngực của hắn vẫn là quen thuộc như vậy, nhưng hắn cũng chỉ là một người trong mộng của nàng!
Nàng điên rồi, nhất định là điên rồi. . . . . .
Nam Cung Hiên khiếp sợ quan sát nữ tử này, là nàng, đúng là nàng!
Mặt mũi giống nhau, thần sắc giống nhau, bất đồng là ba năm không thấy, nàng phong nhuận** không ít!
**nở nang, đẫy đà
Nhìn trên nóc nhà có một lỗ hổng to, hắn đỡ được nàng đang té xỉu, ánh mắt rơi vào bụng của nàng, cái bụng to chướng mắt. . . . . .
Tức giận chưa đè xuống, lại lần nữa xông ra!
Nữ nhân, nữ nhân của hắn, nữ nhân hắn tìm hơn ba năm cũng không có tin tức gì, hắn cho rằng chỉ là giấc mộng xuân, rốt cục quyết định buông tha nàng, dĩ nhiên lại từ trên trời giáng xuống như vậy!
Đáng hận hơn chính là, nàng thế nhưng trở lại với cái bụng lớn!
Hừ, nữ nhân của hắn,