“Lộ Nhi, ta còn chưa từng ôm nàng như vậy. . . . . .”
Ngoại trừ lúc nàng hôn mê, khi đó Lộ Nhi cũng không có bao nhiêu cảm giác a. . . . . .
Hình như là vậy ! Lộ Nhi cười ha ha:
“Hình như là vậy. Nhưng sẽ có người thấy. . . . . .”
Ánh mắt của nàng chuyển quanh, cảm giác kia, thật rất giống vụng trộm với người khác.
“Nàng là nữ nhân của ta! Bọn họ ai dám nói gì?”
Hiên Vương nhếch mi đầy khí phách làm cho người ta không dám nhìn thẳng! Lộ Nhi thở dài, nói:
“Nhưng Vương gia, ta cũng không phải người nào của chàng, về sau bọn họ thấy ta, không biết sẽ nói như thế nào?”
Chuyện nàng lo lắng hơn chính là nếu như truyền ra bên ngoài, bị mấy nữ nhân kia biết thì thật sự phiền toái!
“Lộ Nhi, nàng muốn một danh phận?”
Nghe ra ý tứ trong lời nói của nàng, trong lòng Hiên Vương mừng rỡ, mặc dù hắn không thể cưới nàng làm Vương phi, nhưng làm sườn phi hắn vẫn có thể tự quyết.
“Vương gia, ta