Quên đi, Tiểu Tuệ đã nói, hiện tại nàng ta không thể nói chuyện, nàng vẫn còn đang oán cái gì chứ?
Hơn nữa lúc ấy, Lộ Nhi cũng chỉ hoài nghi là nàng ta làm, cũng không có chứng cớ gì.
Nếu quả thật là nàng ta, chuyện qua lâu như vậy, tại sao cho tới bây giờ nàng ta còn chưa nhận tội?
Có lẽ nàng ta thật sự bị oan uổng!
“Tiểu Tuệ, em chờ đi, Vương gia tới ta sẽ nói với chàng. . . . . .”
Chuyện này Lộ Nhi cũng không làm chủ được, dù sao chuyện ở trong đại lao vẫn là do Vương gia xử lý mới thích hợp nhất.
“Phu nhân, nhưng là Đan nhi em ấy. . . . . .”
Nàng cũng chỉ nghe bọn họ nói, bọn họ nói Đan nhi sẽ chết!
“Tiểu Tuệ, em cũng biết thân phận của ta trong phủ, em cho rằng ta có quyền tới nhà lao thả người ư?”
Vẻ mặt Lộ Nhi lạnh lẽo, thói đời này, chẳng lẽ người hiền bị người bắt nạt, ngựa hiền bị người cưỡi sao?
Tiểu Tuệ a, mình đã nói sẽ bảo với Vương gia, không nghĩ tới em ấy sẽ được voi đòi tiên như vậy !
Nàng đối xử