Một thanh âm trong trẻo lạnh lùng bỗng nhiên vang lên từ phía cửa, Lộ Nhi quay đầu lại, Tiểu Tuệ cũng dừng lại lời sắp nói, chỉ thấy một cô gái chậm rãi đi vào.
Nàng mắt ngọc mày ngài, cao quý hiền thục, thanh âm thanh thúy, đôi mắt trấn tĩnh.
Một thân y phục hồng nhạt, giống như hoa đào xinh đẹp mùa xuân nở rộ khiến cho người ta nhìn trong lòng cũng cảm thấy thoải mái.
“Cô là ai?”
Trong lòng thoáng chút hồi hộp, nhìn hai nha đầu đi theo bên người nàng, nhìn lại toàn thân nàng tràn đầy khí chất cao quý bất phàm, Lộ Nhi cũng đoán được thân phận của nữ tử này.
“Ta là Văn Văn, cô là Lộ. . . . . . Lộ Nhi ?”
Thiếu chút nữa nói Lộ Châu, Văn Văn vội vàng sửa miệng——
Hoàng huynh nói, không thể tiết lộ ra ngoài, nàng không thể phá hỏng kế hoạch của hoàng huynh!
“Văn Văn, cô là công chúa?”
Lộ Nhi khổ sở cười, thật ra thì nàng phải biết, Hoàng thái hậu từ trước tới nay sẽ không nói dối, hơn nữa bà ấy cũng không cần thiết phải nói dối nàng.
“Đúng, ta là công chúa.”
Văn Văn thản nhiên cười một tiếng, thấy trong mắt Lộ Nhi hoàn toàn