Theo trực giác quay đầu lại, nàng thấy tiểu nha đầu bên cạnh công chúa, hình như cô nương ấy gọi là Tiểu Mê.
“Cô tên là Tiểu Mê? Ta bây giờ không phải là nương nương, chỉ có thể gọi phu nhân, trong Vương phủ bận rộn, không nên nói chuyện lung tung, biết không?”
Hiên Vương còn chưa lên tiếng, nếu như những lời này để nữ nhân khác nghe được, vậy thật là phiền toái.
Nhưng không đúng, nàng ta là nha đầu bên cạnh công chúa, nên hận mình mới đúng, dù sao người công chúa muốn gả cho có thể sẽ là Vương gia, mà nàng lại mang thai đứa nhỏ của Vương gia.
Quan hệ của bọn họ đúng là đối lập, cũng coi như là tình địch, nhưng khi nàng ta nhìn thấy mình, Lộ Nhi lại cảm thấy giống như có chút kích động chứ?
“Nương nương, người vốn là. . . . . . Phu nhân, nô tỳ chỉ nói là, người cũng đã có con, về sau nhất định sẽ là nương nương . . . . . .”
Tiểu Mê há mồm, bỗng nhiên lại chuyển câu chuyện, vẻ mặt vô cùng mất tự nhiên.
“Sau này hãy nói đi. Cô nương