Nếu như hắn không đoán sai, nếu hoàng huynh kiên trì để cho hắn cưới Văn Văn, vậy ý tứ chính là muốn thu hồi binh quyền.
Những thứ này hắn đều hiểu, vậy nếu như không có Lộ Nhi, đối với hắn mà nói cưới người nào cũng đều như nhau, không quan trọng.
Mà bây giờ, trong cuộc sống của hắn có một Lộ Nhi, có hài tử của bọn họ, hắn làm sao có thể tùy tiện cưới nữ nhân khác chứ?
————
Trở lại Hiên Vương phủ, vẫn phải đối mặt với những nữ nhân kia.
Trong phòng ăn đủ loại vị son phấn làm cho Lộ Nhi thật sự không quen, Hiên Vương cũng không bắt ép, phân phó người đem đồ đưa đến Ngạo Vũ Các, hai người cứ mở một bữa thịnh soạn.
“No rồi?”
Lộ Nhi gần đây ăn không nhiều lắm, khẩu vị cũng không tốt lắm. Hiên Vương nhăn mày, trên mặt có điểm bất mãn.
“Ừ. . . . . .”
“Không được, ăn quá ít, tiếp tục ăn. . . . . .”
Ánh mắt trừng trừng, Lộ Nhi bị dọa sợ đến rụt cổ, thấp giọng nói:
“Ừm, Hiên, người ta thật sự no nha. . .