Hừ, đã không phải là lần đầu tiên, lần trước hắn thiếu chút nữa bóp chết mình, lần này lại không nói lời gì liền đem ngân phiếu của mình xé đi, người này cũng quá. . . . . .
“Hừ, Khánh Vương? Lộ Nhi, nàng cứ như vậy không thể chờ đợi được muốn câu dẫn nam nhân khác sao?”
Không trách được ngày đó nhìn hai người không ngừng liếc mắt đưa tình, thì ra là ngay cả bạc cũng đã nhận!
Lộ Nhi, nàng thật sự là một nữ nhân như vậy sao? Ta cho là nàng sẽ không giống như những nữ nhân khác!
Nhớ ngày đó, bên bờ Huyễn hồ, nàng nhảy múa theo gió, thần thái lạnh nhạt kia, khuôn mặt nhỏ nhắn thuần khiết kia giống như tinh linh rơi lầm phàm trần, thế nào trong nháy mắt liền. . . . . .
Không, đây không phải là nàng, nàng không phải là tiên tử đó, nàng không phải là. . . . . .
Hắn sai lầm rồi sao? Có phải ngay từ lúc bắt đầu hắn liền sai lầm rồi?
Cõi đời này làm gì có tiên tử, mỗi một người đều chỉ là phàm phu tục tử thôi.
Mà đêm đó, vốn chỉ là một giấc mộng, một giấc mộng rất đẹp rất đẹp!
Nhưng hắn không quên được, vĩnh viễn cũng không quên được một đêm kia, cho tới bây giờ cũng không có quên, cảm giác bay theo