Chuyện thuận lợi ngoài ý muốn, Từ thái y thậm chí cũng không hỏi nguyên nhân mà đáp ứng nguyện vọng của Lộ Nhi.
Bên kia là nhà mẹ đẻ của nàng, chuẩn bị đồ thành thân cũng rất bình thường, mà Lộ Nhi về nhà mẹ đẻ, Hiên Vương không yên lòng cùng đi đến lại càng không có ai hoài nghi.
Ban đêm, Hiên Vương trở lại, trên mặt nàng là nụ cười rực rỡ nhất.
Trong lòng Hiên Vương vui mừng, cẩn thận che giấu nét mệt mỏi trên mặt, ôn nhu hỏi:
“Lộ Nhi, có chuyện gì mà lại vui vẻ như thế?”
“Hiên, ngày mai ta muốn về nhà mẫu thân một chuyến, chàng và ta cùng đi, được không?”
“Về nhà mẫu thân? Sao vậy?”
Lộ Nhi rất ít khi về nhà, làm sao lại đột nhiên muốn trở về?
“Không sao hết, chẳng qua là rất nhớ phụ mẫu, cho nên. . . . . .”
Lộ Nhi nhếch mi, trong thanh âm mang theo chút làm nũng.
“Nàng a, không phải nói hôm nay mới vừa gặp họ sao? Tại sao nhanh như vậy lại muốn qua đó?”
Hiên Vương