Lúc ấy ta rất tức giận, rất tức giận, nhưng nàng mang thai, không thể chịu phạt, liền cấm túc nàng, nhưng vào ngày thứ ba, nàng lại mất tích, nghe nói là cùng người bỏ trốn, ta nổi giận, lặng lẽ phái người tìm nàng, tìm một tháng, cũng không có tin tức.
Nhưng sau đó, trong lúc vô tình, ta nghe được một nữ nhân khác của ta nói chuyện cùng người khác, mới biết đây hết thảy đều là do nàng ta giở trò quỷ. . . . . .”
Nói tới chỗ này, trên gương mặt Hướng Quân có thêm tia áy náy, là hắn không tin Lộ Châu, mới làm hại nàng bị người đuổi giết. . . . . .
“Một âm mưu rất đơn giản, chỉ cần bình tĩnh nghĩ, ta cũng sẽ không làm gì, nhưng lúc ấy, ta lại tin, làm hại nàng không rõ tung tích. Càng về sau, Mị phát hiện tung tích của nàng, nàng chính là. . . . . .”
Lộ Nhi!
Không thể nào!
Nhìn Hướng Quân khó nén thương tâm, thống khổ, Hiên Vương tin tưởng, Hướng Quân luôn luôn lạnh lùng sẽ không dễ dàng tiết lộ tâm tình của mình như vậy !
Hắn không nói dối, Lộ Nhi