Nữ nhân kia mất tích, hắn không nên luôn tìm kiếm nàng như vậy, bởi vì đối với hắn mà nói, người nào mang hài tử của hắn cũng giống nhau mà thôi.
Hiên Vương, chuyện này, cũng không đơn thuần, có lẽ là trên người Lộ Châu có bí mật, cũng có lẽ là đứa bé này, có chuyện xưa gì.”
Cô Ưng thở dài, hắn thích giao thiệp với người thông minh, nhưng hắn vẫn không thích tâm tư suy đoán của người thông minh.
Hướng Quân bí hiểm, không có ai hiểu rõ lật tẩy lá bài của hắn ta, cũng không có ai hiểu tính toán của hắn ta. Hắn vốn không thích tiếp xúc cùng Hướng Quân, nhưng hôm nay, vì nàng, hắn lại phải thường xuyên liên lạc với Hướng Quân, haiz.
Nếu như người thật sự có kiếp trước kiếp này, vậy kiếp trước hắn nhất định nợ Lộ Nhi, bằng không kiếp này sẽ không cam tâm tình nguyện giúp nàng như vậy!
“Nhưng tạm thời, mục đích của hắn ta có phải là vì đứa bé này, cho nên Lộ Nhi tạm thời sẽ không có nguy hiểm gì hay không. Sau đó thế nào, không thể nói trước. . . . . .”
“Ta đây phải đi tìm Lộ Nhi. . . .