Trong lòng Lộ Nhi không vui, trên mặt cũng mang theo chút đỏ tức giận, mím chặt môi, không trả lời vấn đề của Hoàng hậu.
“Chẳng lẽ bổn cung nói đúng? Nó thật sự không phải là của Hướng Quân ?”
Lộ Nhi trợn mắt, nó vốn không phải là con của Hướng Quân, có được hay không?
Nàng đã nói, nhưng Hướng Quân không tin, nàng một cô gái yếu đuối thì có cách nào khác chứ?
Mà hôm nay, càng thêm buồn cười, mẹ Hướng Quân tới đây hỏi nàng đứa nhỏ là của ai?
Hỏi nàng, nàng trả lời thế nào? Người trước mặt nàng chính là Hoàng hậu đó!
Nhìn Lộ Nhi không trả lời, Hoàng hậu lại càng tin chắc vào phỏng đoán của mình, nụ cười trên mặt đã sớm không còn nữa, nàng lạnh lùng nói:
“Nếu không phải là của Quân nhi, cô dám kiên quyết đổ thừa nói là của hắn. Bạch Lộ Châu, cô cũng biết giả mạo huyết thống của hoàng thất là tội lớn?”
Lộ Nhi ngẩng đầu lên, nhìn sắc mặt Hoàng hậu đã thay đổi, nhìn bộ dạng nàng ta tức giận, trong lòng của nàng có chút sợ, nhưng trên mặt, lại lộ ra nụ cười kỳ quái:
“Nương nương, thật ra thì hài tử là của ai, thái tử là người rõ ràng nhất. Hắn là người