Hừ, nàng đường đường là một học sinh giỏi ở hiện đại, cũng không tin ở cổ đại này không kiếm được bạc chứ?
Muốn dùng điểm này để nhốt nàng, ý tưởng của Vương gia chẳng phải là quá đơn giản ư?
“A, nàng muốn kiếm bạc ư? Lộ Nhi, không biết nàng định kiếm bằng cách nào? Ừm ta cũng không thể tính giá cao cho nàng, vậy một phần lợi đi. . . . . .”
Cái gì, một phần lợi, đây là khái niệm gì?
“Tiểu thư, một phần lợi chính là lãi một ngày là hai mươi lượng bạc. . . . . .”
Một ngày hai mươi lượng, cổ đại này lãi suất cao cũng quá kinh khủng đi?
Hai mắt trừng trừng, sợ hãi nhìn Vương gia, Lộ Nhi cũng thấy trong mắt hắn giữ vững cái loại tình thế bắt buộc.
“Ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . .”
Taynhỏ bé đưa ra, run rẩy chỉ vào hắn. Đến lúc này, Lộ Nhi mới phát giác, thì ra đây là một ván cờ, cũng chỉ là một ván cờ mà thôi!
Hắn căn bản cũng không có ý định bỏ qua cho nàng, có lẽ cho tới bây giờ cũng chưa từng có!
Hắn cũng đã sắp xếp hết thảy, chỉ là chờ nàng nhảy qua rồi chui vào!
Mà phản kháng, biện bạch của nàng vừa nãy so với hắn mà nói cũng chỉ là ở trong cuộc sống