Trăng, vẫn tròn trịa như cũ. Ánh trăng sáng tỏ vô tư chiếu xuống, rơi vào mặt hồ tĩnh lặng, trên cỏ xanh biết, chiếu trên người hai người đang ôm nhau thật chặt. . . . . .
Đây là mộng, một giấc mộng kỳ quái, hắn không biết tên của nàng, nàng cũng không biết tên hắn, bọn họ cũng chỉ là hai người xa lạ, hai người không chút nào liên quan. . . . . .
————
Trên người thật là đau. . . . . .
Lộ Nhi chưa mở mắt ra, liền cảm thấy trên người rất đau, giống như bị xe triển qua, lại tựa như đột nhiên bị người ép hết cả sức lực. . . . . .
Muốn tỉnh lại nhưng Lộ Nhi phát hiện cho dù là đơn thuần muốn mở mắt, nàng thế nhưng lại cảm thấy lực bất tòng tâm.
Mặt trời ấm áp chiếu lên trên người, rất thoải mái, nàng cố gắng mở mắt ra, cầm điện thoại di động lên nhìn, nằm ngủ chưa tới một tiếng.
Nhớ tới chuyện vừa mới nằm mơ, Lộ Nhi bị dọa cho sợ đến nỗi giật mình từ trên võng nhảy lên ——
Trời ạ, quá… quá đáng sợ, nàng thế nhưng lần đầu tiên lớn mật có mộng xuân!
Cúi đầu, cẩn thận kiểm tra quần áo của mình, vẫn như cũ, không có vấn đề gì!
Trên người thật ra cũng không có cái