“Đại Ngưu, bọn họ đã rời đi. . . . . .”
Đưa mắt nhìn hai người Lộ Nhi rời đi, Ngưu tẩu không đành lòng nháy mắt mấy cái, trong thanh âm khó nén bi ai.
“Đúng vậy, nên nói cho sư phụ một tiếng. . . . . .”
Đại Ngưu thu lại nụ cười ngây ngô trên gương mặt, ánh mắt đột nhiên trong trẻo lạnh lùng.
“Huynh chưa liên lạc với sư phụ sao?”
Ngưu tẩu thu hồi nụ cười trên mặt, nghiêm túc hỏi.
Lần trước bọn họ đi ra ngoài, nàng tưởng rằng Đại Ngưu sẽ hồi báo với sư phụ.
“Ta làm sao dám? Hiên Vương là ai? Nếu như bị hắn phát hiện điều khác biệt, chuyện chúng ta làm, chẳng phải là toàn bộ thành công cốc?”
Bao gồm nhà lá này, mới làm mà như nhà cũ không để cho người hoài nghi, cũng nhất định cần thời gian cùng kỹ xảo.
“Chuyện này, ta cũng biết rõ. Chẳng qua là, Đại Ngưu, chuyện ngày đó, huynh nói chúng ta có nên nói cho sư phụ hay không?”
Bách thú tới đây bao vây bọn họ một đêm, về sau bắt đầu hộ sơn, kể cả sư phụ cũng tính toán đến, tiềm long tinh sẽ xuất thế ở xung quanh