“Có, nhưng không nhiều lắm. Chúng ta đi trong rừng, chỉ hy vọng những lúc mấu chốt, nó có thể phối hợp giúp một tay. . . . . .”
Nó, chính là nói Oa Oa. Lộ Nhi nhìn con đang ngủ say ở một bên, thở dài nói:
“Sẽ, con nhất định sẽ giúp chúng ta. Nhưng, ta rất lo lắng, không biết trở lại kinh thành, Hoàng thái hậu nương nương có thể thừa nhận Oa Oa hay không, có thể thay đổi cách nhìn đối với ta hay không?”
Mộc Lâm đang ngồi ngoài cả kinh, làm sao phu nhân lại đột nhiên nhắc đến Hoàng thái hậu?
Dọc theo con đường này, hắn cùng Hứa Cường thay phiên đánh xe, vẫn chưa nhắc đến chuyện kinh thành.
“Mẫu hậu cũng rất thích trẻ con. Lộ Nhi, nàng yên tâm đi, nhìn diện mạo Oa Oa không phải là sẽ hiểu sao? Diện mạo giống ta như vậy, người nhất định sẽ thích!”
Sẽ sao? Nhưng Hoàng thái hậu cho tới nay vẫn là thích công chúa, vẫn luôn là công chúa.
Nhưng hiện tại công chúa cũng lập gia đình, hơn nữa còn là gả cho Khánh Vương, lập tức giải quyết hai đại tâm sự, chân mày Lộ Nhi không khỏi giãn ra, gương