Edit : Shikirio
Beta : Cherry
Giống như đứa trẻ bị người vứt bỏ, cô độc, mà lại bất lực!
Công chúa?
Tại sao có thể có thanh âm của công chúa?
Phu quân?
Tại sao nàng ta lại gọi Hiên Vương là phu quân chứ?
Chuyện gì xảy ra?
Đây rốt cuộc là chuyện gì? Không phải là nói, không phải là nói. . . . . .
Công chúa gả cho Khánh Vương sao? Công chúa và Khánh Vương đều thành thân, sao có thể gọi Hiên Vương là phu quân được!
Nhưng. . . . . .
Không thể nào, nhưng vừa rồi đúng là thanh âm của công chúa!
“Lộ Nhi. . . . . .”
Nắm chặt bàn tay, bao lấy nàng là sự ấm áp quen thuộc, nhưng trong tâm lại lạnh lẽo thấu xương!
Tại sao, tại sao lại thành ra như vậy?
Hai mắt lên án nhìn Hiên Vương, không sợ hãi nhìn thẳng vào đôi mắt cũng không hiểu rõ của hắn, tâm Lộ Nhi trong phút chốc tan nát.
“Lộ Nhi, chúng ta vẫn luôn ở chung một chỗ, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra. Tin tưởng ta, được không?”
Tin tưởng hắn? Đúng vậy, nàng nên tin tưởng hắn, cũng nên tin tưởng tình yêu của hắn đối với mình !
Hiên Vương, hắn yêu mình, yêu các con như vậy, hắn cho tới giờ