Nhìn Hiên Vương thân mật không che dấu chút nào, trong lòng công chúa càng thêm khó chịu, nàng nổi giận nhìn cánh tay Hiên Vương đang ôm lấy Lộ Nhi, ổn định lại tinh thần, cả giận nói:
“Không có phụ mẫu chủ hôn , không tính. . . . . .”
Đúng, phụ mẫu của Hiên Vương cũng chỉ có Hoàng thái hậu thôi, Hoàng thái hậu không có mặt nên không tính.
“Ai nói không có phụ mẫu chủ hôn? Phụ mẫu Lộ Nhi tự mình chủ trì, ca ca của nàng dự lễ, nếu như công chúa có nghi ngờ, có thể tự mình qua đó hỏi thử. . . . . .”
Hiên Vương lạnh lùng cười một tiếng, cánh tay ôm Lộ Nhi khẽ dùng lực, thanh âm cũng có chút không vui mừng:
“Lộ Nhi, về sau nếu đi ra ngoài nên mang thêm mấy người, ở bên ngoài vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn. . . . . .”
Không phải là hắn đang tuyên bố rằng nàng rất nguy hiểm sao? Công chúa ủy khuất, đáng thương nhìn Hiên Vương ——
Nàng cho tới bây giờ chưa từng làm chuyện gì gây bất lợi cho Lộ Nhi, hắn tại sao có thể, tại sao có thể nói mình