Sau khi trở về, Lộ Nhi lại quan sát thật lâu, muốn từ trên gương mặt Bảo Bảo nhìn ra chuyện gì đó, nhưng nhìn thế nào cũng chỉ là một đứa nhỏ chưa cai sữa, nhìn thế nào cũng không giống một người lợi hại.
Con rõ ràng là một đứa trẻ, nghiên cứu hồi lâu, Lộ Nhi rốt cục cho ra một kết luận như vậy!
Nhưng ngày đó, tại sao phản ứng của Bảo Bảo lại kỳ quái như vậy chứ?
Trong lòng cảm thấy khó hiểu, nhớ đến lời đồn, Lộ Nhi lại nghĩ lời đồn đó sẽ không phải là thật chứ ?
Cái gì mà tiềm long tinh hạ phàm, chẳng phải Bảo Bảo là người được so với thiên tài còn thiên tài hơn?
Nghĩ đến đứa nhỏ mình sinh ra là thiên tài trong thiên tài, cảm giác kia thật rất kỳ quái!
Lộ Nhi thở dài, đây là bí mật, là bí mật không thể nói cho bất kỳ ai.
Tiểu Tuệ đi vào, thấy Lộ Nhi đang ngẩn người, nàng không hiểu nhìn Lộ Nhi một vòng, nhưng Lộ Nhi vẫn chỉ nhìn Bảo Bảo, có cái gì mà ngẩn người như vậy.
“Phu nhân. .