Trong mắt, trong lòng của nàng vẫn luôn chỉ có một người, đó chính là Hiên Vương!
Mà trong mắt, trong lòng Hiên Vương, vẫn cũng chỉ có một người, đó chính là Lộ Nhi!
Hắn cho tới bây giờ chưa từng liếc mắt nhìn mình, cho tới bây giờ đều là như vậy!
Nhưng hai mắt của nàng, luôn bất tri bất giác, luôn si ngốc nhìn hắn a!
Yêu như vậy, rất khổ sở cũng rất mệt mỏi, thật hy vọng hắn có thể bỗng nhiên quay đầu, có thể ở thời điểm quay đầu thấy nàng si ngốc nhìn hắn!
Chẳng qua là, hắn sẽ quay đầu lại sao? Hắn có thể thấy nàng sao?
Hiên Vương, chàng thật sự tuyệt tình như vậy sao?
“Công chúa. . . . . .”
Thanh âm rất nhỏ, gọi thần trí đang hỗn loạn của công chúa trở về, quay đầu tìm một vòng, chỉ thấy một bóng lưng mạnh mẽ.
Là hắn, hắn tới!
Xem ra, hoàng huynh vẫn chưa hề buông tay!
“Mị, hoàng huynh đâu?”
Đây là một gian phòng bình thường, ở một góc của tửu lâu, dễ thủ khó công.
Nơi này bố trí rất cẩu thả, so với tửu lâu kia, không biết kém xa bao nhiêu!
“Công chúa, đây là mật hàm điện hạ gửi cho người. . . . . .”
Gương mặt Mị vẫn không có biểu