Tuệ Nhi, nàng vẫn luôn cho rằng đó là người của Hiên Vương, là do Hiên Vương phái tới giám thị mình nhưng cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng nghĩ tới, Hiên Vương cũng sẽ ra tay với thủ hạ của chính mình!
Chẳng lẽ là nàng đoán sai sao?
Tuệ Nhi vốn là vô tội? Nàng chỉ là một nha đầu rất bình thường, rất bình thường?
Là như vậy phải không?
Nâng lên đôi mắt sáng, trong vương phủ vẫn náo nhiệt như cũ, nha đầu sai vặt đều bận rộn làm việc của mình, ai có thể có thể nghĩ đến ngay tại nơi này có người đã biến mất, vĩnh viễn nhắm mắt. . . . . .
“Tiểu thư. . . . . .”
Thanh âm Đan nhi ở phía sau vang lên, nhưng Lộ Nhi hiện tại không muốn nói chuyện, cái gì cũng không muốn nói.
“Tiểu thư. . . . . .”
Đan nhi lại kêu một tiếng, Lộ Nhi không quay đầu lại, trong giọng nói rõ ràng là không kiên nhẫn:
“Im lặng, ta đang suy nghĩ. . . . . .”
Hiện tại, nàng bước nhanh từng bước cho đến khi có người chặn lại tầm mắt của mình, Lộ Nhi mới ngẩng đầu lên, nhìn bộ mặt