Edit : Shikirio
Beta : Cherry
“Vậy cô nên hỏi thử Vương gia. Ta chỉ là nữ nhân, ta nói cũng không được. . . . . .”
Bùm một tiếng, nữ nhân kia chợt quỳ xuống, nước mắt như mưa đổ xuống, hai vai cũng run rẩy mãnh liệt:
“Phu nhân, ta van cầu tỷ, để cho ta gặp Vương gia một lần đi. . . . . . Vương gia, Vương gia hẳn đã quên Tuyết Phù. . . . . . Ngài thấy Tuyết Phù, nhất định sẽ nhớ lại Tuyết Phù tốt. . . . . .”
Mồ hôi, có người cầu xin như vậy sao? Hắn nhớ cô tốt, cô từng được sủng ái, thế thì cũng là chuyện tốt, đối với cô. . . . . .
Ta làm sao bây giờ? Sẽ vì cô mà ta trở thành người cũ sao?”
Lộ Nhi không liếc mắt nhìn, nhưng trên mặt tràn đầy —— áy náy, mặc dù không phải thật tâm, nhưng trên mặt mũi, cũng nên biểu hiện áy náy một chút đi?
Dù sao các nàng cũng là nữ nhân của Hiên Vương, nàng không thể quá đáng.
“Chuyện này, ta không làm được, cô cũng biết tính tình của Vương gia,