Nếu như bị nàng ta thích, quấn lấy, thật đúng là thê thảm.
Khánh Vương thở dài, cô công chúa đó cũng thật là, an phận là một công chúa thì không chịu, tại sao lại muốn treo cổ trên cây chứ?
Nhưng Lộ Nhi, nàng thật sự sống hạnh phúc sao?
Nhớ năm năm trước, là nàng dùng máu của mình làm thuốc dẫn, để hắn nhanh chóng khôi phục.
Sau khi hắn đứng được, cơ hội gặp mặt của hai người rất ít, thỉnh thoảng hắn sẽ tới Thính Vũ Các, nhưng viện đó đã bị đóng lại, mặc dù đồ vật bên trong căn bản chưa từng thay đổi.
Lộ Nhi không có viện của mình, nàng ở Ngạo Vũ Các ——
Đó là viện của Hiên Vương, một nơi cho tới bây giờ chưa từng cho bất cứ nữ nhân nào ở đó!
Giơ tay lên, có thể thấy mạch máu nhàn nhạt trên ngón tay trắng nõn, ở trong đó, có máu của nàng!
Nàng, giống như một lời chú kỳ bí bước vào trong cuộc sống của hắn, cũng không biết hắn đã cố gắng bao nhiêu, vẫn khó có thể giải trừ.
Có lẽ, trong thâm tâm hắn, hắn căn bản chưa hề muốn giải trừ đi!
Lộ Nhi, nàng