Khóe mắt Lộ Nhi đầy ý cười, khóe miệng cũng vui vẻ vểnh lên, hai mắt Bảo Bảo ẩn tình nhìn chằm chằm nàng, hắn đã sớm nói, đầu óc của người mẹ này, rất có vấn đề!
“Này, mẹ là mẹ của con đó, con nói xem, nói một chút xem. . . . . .”
Da đầu Lộ Nhi có chút tê dại, nàng hoài nghi đứa con trai này kiếp trước làm gì, tại sao cảm giác ánh mắt này so với cha nó còn kinh khủng hơn!
“Con biết, tùy mẹ. . . . . .”
Uất hận quay đầu, Bảo Bảo tức giận, hắn thật sự không thích cái tên trẻ con này, tuyệt đối không thích!
“Bảo Bảo, tức giận?”
Lộ Nhi cũng giận tái mặt, đoán chừng nàng chính là mẫu thân không có tôn nghiêm nhất trong lịch sử đi? Lấy lòng hài tử lớn như vậy, làm cho người ta cảm thấy rất quái dị.
“Thật ra thì, tên chỉ là một danh hiệu, gọi là gì thì cũng như nhau thôi. Con là của con trai của mẹ, ít ra hiện tại là như vậy. Mẹ không biết con có quá khứ thế nào, cuộc sống trước kia ra sao. Nhưng có thể